Gieo mè
TÂM MINH. Than tu khổ hạnh buồn đời / Con đường Phật quả xa vời, gian nan / Sau khi nghĩ bèn chuyển sang / Chỉ tu theo hạnh dễ dàng mà thôi / Làm A La Hán được rồi / Đường tu mau chứng, luân hồi thoát ngay. Continue reading Gieo mè
TÂM MINH. Than tu khổ hạnh buồn đời / Con đường Phật quả xa vời, gian nan / Sau khi nghĩ bèn chuyển sang / Chỉ tu theo hạnh dễ dàng mà thôi / Làm A La Hán được rồi / Đường tu mau chứng, luân hồi thoát ngay. Continue reading Gieo mè
ĐỒNG PHÚC. Thầy Nyogen Senzaki thường giảng với các học trò của ông rằng mục đích của Phật giáo và tọa thiền đều là để nhận ra rằng “ngay từ đầu chúng ta đều là Phật, vì tâm trí cũng như thân thể của chúng ta không gì khác ngoài Pháp thân, thể tánh thực sự của Đức Phật, với ánh sáng vô lượng vô biên. Nhưng chúng ta lại có ảo tưởng thấy mình trong những tế bào nhỏ của bản ngã.” Continue reading Dòng đạo nổi trôi của thiền sư ‘nấm’ Nyogen Senzaki/ Đồng Phúc
NYOGEN SENZAKI. Lúc đang tiếp khách hay khi một mình / Giữ gìn lời nói chân thành / Nói gì phải quyết thực hành mãi thôi / Một khi cơ hội đến rồi / Chớ nên hờ hững buông trôi lỡ làng… Continue reading Tim ta cháy như lửa
TÂM KHÔNG. Trong bài “Sám Nguyện” dài thật dài của Tăng Thân Làng Mai, liệt kê ra rất nhiều lỗi lầm, sai trái, yếu kém, nhược khuyết điểm của một người con Phật, ta sẽ thấy biết được thêm một cái tội của mình: Tội Xem Thường Bảo Vật Trong Tay! Continue reading Nói chuyện về bảo vật
T. NHUẬN HÙNG. Tác giả ngầm cho chúng ta biết “đã đến” và “trở lại,” “biển trời xanh man mác” ngụ ý muốn nói lên rằng biển cả có muôn vàn sự kiện để nói, nhưng ai là người hiểu được điều gì đang và sẽ xảy trên đại dương muôn trùng sóng vỗ dạt dào. Continue reading Thiền sư & biển cả
TÂM MINH. Truyện này ví dụ ở đời / Xuất gia cầu học lắm người hăng say / Học theo Phật Pháp điều hay / Nhưng rồi quyến luyến lại quay về nhà. Continue reading Nước và lửa
NHUNG VŨ. Chùa có tháp chuông, nơi mỗi buổi hoàng hôn và bình minh âm thanh chuông ngân vang đánh thức người hãy tỉnh mộng. Chùa có vườn thiền với nhiều chuông gió reo vang rất thánh thoát thanh tịnh, có mõ gỗ khắc hình con cá đánh cóc cóc hòa với tiếng kinh tụng, có áo tràng lam đơn giản nhẹ nhàng khoác lên mỗi khi lên chánh điện, có cách chào cúi đầu khiêm cung với hai tay chấp lại ngang ngực, v.v.. Continue reading Nếp sống trong chùa/ Nhung Vũ
NHUẬN HÙNG. Có những đêm tôi ngồi ở ngoài trời, bị muỗi cắn, tôi rờ thấy xương, thấy thịt, một hồi tôi tức cười quá. Thân này thật không ra gì, nương vào nó cực quá. Nương từng khúc từng mảnh xương mà cứ cho là của mình thật, từ đó bao nhiêu cái dở phát sanh, kể ra không thể hết. Continue reading Kiếp nhân sinh
Cưỡi Trâu thong thả trên đường / Về nhà bình thản không vương bận lòng / Và Trâu cũng nghỉ ung dung / Bình minh vừa tới rạng hồng nơi nơi / Trong nhà tranh nghỉ thảnh thơi / Roi, dây đem cất, ta thời cần đâu. Continue reading Thơ vịnh tranh chăn trâu Thiền Tông
VĨNH HỮU TÂM KHÔNG. Buổi chiều hôm đó được về thăm lại chùa Long Quang, tôi lên đứng trên tầng hai của ngôi Chánh điện phóng mắt nhìn sang bên kia đường chỉ thấy đất trống và cây xanh, không có bóng dáng nào của nhà cửa… Continue reading 40 năm về thăm lại ngôi chùa xưa