Nhớ mẹ
TÂM NGUYÊN. Ở giữa con và mẹ
/ Làn mây nước bao la / Có một nguồn huyết mạch / Chảy xuyên lòng đại dương… Continue reading Nhớ mẹ
TÂM NGUYÊN. Ở giữa con và mẹ
/ Làn mây nước bao la / Có một nguồn huyết mạch / Chảy xuyên lòng đại dương… Continue reading Nhớ mẹ
VĨNH HỮU. Mẹ còn, còn cả Vầng Trăng / Nguồn Thơ bất tận nhịp vần thăng hoa / Mẹ yêu là Phật ở nhà / Cài lên ngực áo đóa hoa sắc hồng / Ta về ôm Mẹ mà hôn / Rưng rưng nước mắt mất còn mong manh. Continue reading Những vần thơ dâng Mẹ qua các mùa Vu Lan
TÂM MINH. Tinh cần tu học lắm người khổ công / Chỉ cầu danh lợi viển vông / Chẳng cầu đạo quả vô cùng cao siêu / Dụng công thời rất là nhiều
Mà thu hoạch chẳng bao nhiêu, đáng buồn! Continue reading Mài đá
TÂM MINH. “Sáu căn” cửa mở vô tình / “Sáu trần” trộm cướp gian manh nhập vào / Mang theo phiền não biết bao / Trộm đi công đức từ lâu vun trồng / Bao nhiêu đạo phẩm mất luôn / Bao nhiêu tài bảo có còn nữa đâu. Continue reading Giữ cửa
TÂM MINH. Người tu học quyết một đường / Quyết theo Phật pháp, đạo vàng chuyên tâm / Nếu thay đổi là lỡ lầm / Khi thầy quở trách phải cần lắng nghe / Không nên tự ý bỏ đi / Để rồi gặp khó khăn thì quay lui. Continue reading Chó và cây
TÂM MINH. Người theo Phật Pháp tu hành / Sau khi phá giới, gian tình chối nhanh / Không hề cải dữ làm lành / Không hề sám hối tâm thành sửa sai / Loay hoay tìm cách chối dài / Để rồi kết cuộc mọi người đều hay. Continue reading Ăn trộm trâu
Theo Ông qua nhiều lối / Rất nhiều bận đi, về / Qua đổi thay cũ mới / Cảnh sắc thiêng bốn bề. Continue reading Thơ TK Vĩnh Hữu: Ngũ ngôn Rằm tháng Sáu âm lịch
TÂM MINH. Ở đời có kẻ muốn tu / Muốn làm việc phước rất ư tốt lành / Tỉ như bố thí nhiệt thành / Nhưng dùng thủ đoạn của mình bất lương / Đoạt tiền tài của thập phương / Gian tham, bất chính, không màng khen chê. Continue reading Sửa lưng gù
TÂM MINH. Nhiều người thuyết pháp nhắm vào lý suông / Vừa mơ hồ, lại viển vông / Còn phần chánh lý thời không thuyết trình / Không mang lợi cho chúng sinh / Nhọc công, uổng phí, chính mình ích đâu. Continue reading Vị tiên lầm lộn
VĨNH HỮU. I rose up, brought a pen to become a literary clown / and became attached to the profession / Tôi đứng dậy, cầm bút làm hề văn chương / và trở nên gắn bó với nghề / Trong nhiều năm, tôi ngủ trong giấc mơ / thức dậy bất ngờ, và viết về mọi thứ. Continue reading Thơ song ngữ của Vĩnh Hữu Tâm Không