Cô lái đò

*Đọc 2 phút*

Ngày xưa có vị tỳ kheo
Cất am sườn núi cheo leo non ngàn
Lánh xa bụi bặm trần gian
Một lòng thiền định, đạo vàng chuyên tu
Nơi đây thanh tịnh bốn mùa
Trăng soi suối ngọc, gió lùa cửa không.
Dưới chân núi có con sông
Có đò đưa khách bềnh bồng sang ngang.
Mỗi lần có dịp hạ san
Để đi hóa độ xóm làng đó đây
Thời sư phải đáp đò này
Con đò độc nhất ngày ngày lại qua,
Lái đò là một lão bà
Tay chèo còn khỏe, tuy già vẫn vui.
*
Một hôm hành khách tới nơi
Ngạc nhiên nào thấy tăm hơi bà già
Thay vào là một dáng hoa
Một cô thiếu nữ mặn mà xinh tươi
Duyên nét mặt, đẹp nụ cười
Hỏi ra mới biết là người phương xa
Tới đây xin với lão bà
Trước là ở trọ, sau là tiếp tay
Giúp bà đưa khách sông này
Bà nhìn người đẹp nhận ngay chẳng từ.
*
Thế rồi trên bến sông xưa
Khách sang đò bỗng sớm trưa rộn ràng
Thăm sư, lễ Phật, viếng am
Ngắm phong cảnh đẹp thênh thang hữu tình
Ngắm thêm cô lái đò xinh
Dáng người yểu điệu, thân hình thướt tha
Khiến cá lặn, khiến chim sa,
Êm đềm tiếng ngọc, mặn mà lời hoa,
Mái chèo theo cánh tay ngà
Lướt trên mặt nước loang ra sóng vàng,
Sóng đưa hành khách sang ngang
Một vùng sông nước mơ màng thăng hoa.
*
Sáng nay sư phải đi xa
Khi sư xuống núi cũng qua đò này,
Tiền đò hành khách nơi đây
Sang sông chỉ phải trao tay một đồng,
Riêng sư khi trả tiền công
Cô đòi sư những hai đồng! Lạ thay!
Ngạc nhiên sư hỏi cô ngay:
“Sao tôi phải trả tiền này gấp đôi?”
Mỉm cười cô khẽ trả lời:
“Sang sông khách đáp đò tôi hàng ngày
Kẻ qua, người lại chốn đây
Nào đâu lạ lẫm như thầy hôm nay,
Thầy vừa đáp chuyến đò này
Lại luôn nhìn ngắm tôi ngay từ đầu
Nên thầy phải trả trước sau
Gấp đôi người khác cũng đâu lạ gì!”
Sợ lôi thôi, cãi làm chi
Sư đành vội trả phứt đi hai đồng.
Chiều về am, phải qua sông
Sư nào dám ngó bóng hồng xinh tươi
Xuống đò ngồi khuất xa rồi
Gầm đầu, cúi mặt xuống nơi lòng đò.
Đò trôi qua bến êm ru
Kỳ này chắc mẩm thầy tu hết phiền.
Nào ngờ khi khách trả tiền
Nhận xong cô lái đò liền cám ơn,
Riêng sư cô khẽ nói thầm:
“Xin thầy trả gấp bốn lần người ta!”
*
Ngạc nhiên sư hỏi cho ra:
“Tại sao buổi sáng tôi qua đò rồi
Cô đòi tôi trả gấp đôi
Nói rằng tôi lỗi vì ngồi ngắm cô,
Chiều nay suốt lúc qua đò
Tôi đâu liếc mắt nhìn cô chút nào
Lòng đò tôi cứ trông vào
Cô đòi gấp bốn! Tại sao lạ đời?”
Nghiêm trang cô lái trả lời:
“Sáng nay thầy chỉ nhìn nơi phía ngoài
Nhìn bằng cặp mắt thường thôi,
Chiều nay thầy lại nhìn tôi toàn phần
Không bằng mắt, mà bằng Tâm
Tâm nhìn khắp cả châu thân trong ngoài
Cớ sao thầy lại kêu nài
Lời tôi nói vậy có sai đâu nào!”
*
Sóng vàng chợt vỗ dạt dào
Sư nghe vừa dứt bỗng đâu bật cười
Hình như đã ngộ thêm rồi
Ngước trông sóng nước êm trôi dập dình
Quay nhìn cô lái đò xinh
Cô đà biến mất bóng hình còn đâu!
Kể từ ngày đó về sau
Chỉ còn bà lão bạc đầu mà thôi
Mái chèo bà lão ngược xuôi,
Con đò lờ lững đưa người sang sông.
*
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(thi hóa phỏng theo bản văn xuôi trong
Truyện Cổ Phật Giáo)
Photo: Quang Nguyen Vinh / Pexels

BÀI MỚI

  • Thạch Động Hà Tiên và những câu chuyện thực hư/ Trần Văn Mãnh
    Có nguồn cho rằng từ năm 1790, có vị hòa thượng tên Minh Đường (người Trung Quốc) đã tìm đến hang Thạch Động và ở lại đây để tu hành, hòa thượng đặt tên cho cái am nơi tu là Bạch Vân Am, sau đó vị nầy giao am tu lại cho đồ đệ là Bạch Vân cư sĩ và dời ra lập chùa Địa Tạng ở một ngọn núi cách đó khoảng 800m về phía đông nam, từ đó núi lấy theo tên chùa trở thành núi Địa Tạng.
  • Bạn thân tôi thấy ma/ Yogurt0206
    Lúc đó, tôi cứ nghĩ rằng chắc là nó lại lên cơn đau ốm gì đấy nên mới định bụng đưa nó ra ngoài trời cho thông thoáng một chút. Ai ngờ vừa mới bước đến gần cửa, nó bỗng ré lên rồi níu tay tôi sống chết kéo lại vào quán. Mọi người trong quán đã bắt đầu chú ý đến tôi và nó. Có một vài người quan tâm còn đến hỏi han chúng tôi. Nhưng con bạn tôi cứ la toáng lên rồi khóc lóc, bám chặt lấy tôi như keo con voi. Tôi còn nghe thấy nó vừa nức nở vừa lầm bầm “Nam Mô A Di Đà Phật….”
  • Chùa Hương Sen Tổ Chức Từ Thiện Tại Châu Phi
    Đâu đó trong cuộc sống vẫn còn các trẻ em kém may mắn, những mảnh đời bất hạnh, người tật nguyền và các cụ già neo đơn, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần. Chùa Hương Sen tại Miền Nam Cali sẽ tổ chức từ thiện cho dân làng nghèo, vô gia cư, trẻ em mồ côi và người khuyết tật ở Tanzania, Congo, Uganda… vào tháng 11 và 12 năm 2025. Mọi sự phát tâm chia sẻ, đóng góp từ thiện, xóa đói giảm nghèo xin liên lạc Chùa Hương Sen.
  • Kỷ Niệm Chuyện Ma Của Bùi Thanh Xuân
    Tôi lấy hết can đảm, hít một hơi thật mạnh vào buồng phổi, kéo cổ áo lạnh lên trùm kín khuôn mặt, chỉ để lòi hai con mắt mà nhìn rồi bước ra cổng. Miệng niệm Phật liên hồi. Tôi nghe người ta nói, khi niệm Phật ma quỷ sẽ không làm gì được mình. Ngón tay cái và ngón giữa bấm chặt vào nhau sẽ không còn sợ con ma nào quấy rầy nữa. Kể cả loại ma cà rồng sát thủ chuyên hút máu người cũng phải sợ mà tránh xa. Vậy là tôi yên tâm, mạnh dạn xấn tới trên con đường đầy đá sỏi ngoằn ngoèo.
  • Ma Đưa Võng/ Phạm Trường Long
    Gió ngoài đồng thì mát lắm, cứ vậy vì mệt nữa nên mẹ thiu thiu ngủ lúc nào không hay thì bỗng dưng giật mình mở mắt và tỉnh dậy, thấy võng đu đưa rất mạnh, cứ như có người dùng tay mà đưa rất mạnh vậy, loạng choạng một lát xuýt ngã, mẹ chống được chân xuống đất. Lúc đó cũng không hoài nghi gì, mẹ hỏi bố đang nằm trong xem tivi vừa rồi có ra đưa võng không, bố lắc đầu không biết gì cả…

Discover more from Tinh Tấn Magazine

Subscribe to get the latest posts sent to your email.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *