Đi không rồi lại về không

*Đọc 2 phút*

Trong làng kia có một người
Vào hôm chiều tối thốt lời dặn con:
“Ngày mai dậy thật sớm luôn
Làng bên có chợ mình còn phải đi
Mua đồ dùng để đem về.”
Chàng con nghe vậy khắc ghi trong lòng
Sáng sau vừa rạng vừng hồng
Anh chàng dậy sớm và không đợi chờ
Không hề chờ hỏi ý cha
Một mình vội vã phóng ra chợ rồi
Tới làng bên chàng ngẩn người
Mua gì ở chợ chàng thời biết đâu
Lang thang qua lại trước sau
Rã rời mỏi bước, cồn cào đói ăn
Miệng thời khát nước, khô khan
Tiền nong đi vội quên mang theo người
Đường xa đành trở về thôi.
Người cha thấy mặt thốt lời mắng ngay:
“Mi vô trí, dại khờ thay
Sao không chịu đợi cha đây đi cùng
Một mình đi trước, thật khùng
Đi không rồi lại về không. Ích gì!
Tự mình chuốc khổ kể chi
Cha đâu sai chuyện ngu si bao giờ!”
*
Người may mắn được xuất gia
Tu trì cần phải thiết tha, tâm thành
Nương thầy tốt, kết bạn lành
Học điều giáo pháp tận tình chuyên tâm
Không nên ỷ lại bản thân
Có phần trí thức, có phần thông minh
Để rồi đơn độc một mình
Tu hành mù quáng cho đành uổng công.
Người mang hình thức Sa Môn
Nhưng không phẩm hạnh đáng buồn biết bao!
*

Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(Thi hóa phỏng theo Kinh Bách Dụ)
(Trích dẫn trong “SAKYAMUNI’S ONE HUNDRED FABLES”
do Tetcheng Liao dịch).
(Photo: Alan Montanaro / Pexels)

The Son’s Trips

     Once upon a time, there was a man who told his son one night, “Tomorrow I’ll go with you to another tribe for some errands.”

     The son hastened to go there by himself at dawn without telling his father. On his arrival, he was so tired that he did nothing. Furthermore, he could not find food. He got very hungry and thirsty. After he came back, his father scolded him and said, “You are very stupid indeed. Why didn’t you wait for me? You ran back and forth for nothing, only to suffer in vain.”

     He was laughed at by the people at large.

     This is also held to be true with the common people.

     Those who have the opportunity to become monks and who shave off their mustache and have their hair cut, and who wear the monk’s three robes, do not ask for guidance to obtain Nirvana from an imminent teacher. They will in the end, lose not only the meditation training, but also the merits of monastic grades. Finally, they will lose altogether the supreme results from the practices of monks, under the cloak of whom they virtually gain nothing. This is just like that stupid man casting his trip in vain, only to get tired and weary.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *