Chuyện Bạn và Tôi/ Thúy Hằng

Sau những lần bị thức giấc giữa đêm, bỗng dưng tôi mới nhận ra dường như có điều gì khác lạ. Không ngủ được, đành phải bắt buộc lắng nghe. Và chợt hiểu, đó là những tiếng động không bình thường, không phải do con người gây ra. Có nghĩa là… Bất chợt tôi cảm thấy lành lạnh: Thì ra, nơi tôi ở, trước đây là vùng chiến sự khá ác liệt. Continue reading Chuyện Bạn và Tôi/ Thúy Hằng

Tất cả đều sẽ…/ Hoàng Mai Đạt

Giữa lúc chùa Stanton đang hành lễ Vu Lan, tôi đứng trước bức tường trưng bày ảnh người quá cố trong chánh điện. Mỗi tấm ảnh là một hương linh đã từng trôi qua cõi ta bà này. Tường kê mấy chục hàng ảnh, gồm cả ảnh các thân nhân của tôi. Thấy có anh thanh niên đang trầm tư nhìn một di ảnh, tôi tính đố anh ta câu cổ điển của ông Wes, “Cháu có biết bao nhiêu người chết trên bức tường trưng ảnh vong linh này không?” Continue reading Tất cả đều sẽ…/ Hoàng Mai Đạt

Duyên cùng Đức Quan Thế Âm và Phật Pháp/ Tịnh Dung

Trước khi gặp được Thầy, tôi chỉ biết mỗi năm đi lễ ở nhiều chùa, cúng vài đồng vào thùng công quả, mua thức ăn chay là tôi đã tưởng mình đã biết tu. Mãi đến nay mới biết là mình đã thiếu sót quá nhiều về sự tu hành. Đức Quan Âm đã giúp tôi tìm được ánh sáng Phật Pháp, gặp được vị Minh Sư dẫn dắt cách tu… Continue reading Duyên cùng Đức Quan Thế Âm và Phật Pháp/ Tịnh Dung

Mẹ, vị Phật đầu tiên trong đời tôi/ Quảng Thúy

Lúc ngồi trên chuyến xe từ lục tỉnh lên Sài Gòn, khi mọi người xuống xe ăn trưa, mẹ con tôi mua ổ mì giá 1 đồng bạc ngồi trên xe nhai, thấy cô bé khoảng 15 tuổi không ăn uống gì, mẹ hỏi, em kể chỉ có 5 đồng để thuê xe về cư xá Thanh Đa, mẹ rút tiền cho 5 đồng nhắc em xuống xe mua gì ăn cho đỡ đói. Mẹ quay sang nói với tôi “Con thấy không, chung quanh còn có người nghèo cực hơn mình nhiều lắm, mẹ hay hà tiện không dám tiêu phung phí là để san sẻ bớt cho người khác.” Continue reading Mẹ, vị Phật đầu tiên trong đời tôi/ Quảng Thúy

Tôi Trở Lại Chùa Để Lạy Phật/ Bùi Thị Minh Hằng

Đã rất nhiều năm qua mình không đi chùa, bởi chán ngán cái thời mạt pháp và sợ phải đối mặt với ma tăng! Vậy mà nhân duyên mùa Vu Lan 2025 mình được ghé đảnh lễ Thầy Minh Đạo, thăm và tặng quà các cháu bé mồ côi được mấy chùa nuôi dưỡng. Và thật ấm áp khi được đắp tấm Y Phấn Tảo mà Thầy Minh Tuệ tự tay khâu và từng đắp trên người. Continue reading Tôi Trở Lại Chùa Để Lạy Phật/ Bùi Thị Minh Hằng

Vài Cảm Nghĩ Về Đạo Phật/ TN Pháp Tạng

Mỗi khi nghe Thầy Tiễn Huyến giảng Kinh Địa Tạng, lòng tôi lại dâng lên niềm thương cảm và nỗi xúc động lạ thường. Tôi phải cố gắng bậm môi, còn hai tay thì đan vào nhau thật chặt để khỏi bật khóc, nhưng không tài nào giữ nỗi. Những dòng nước mắt cứ thi nhau tuôn tràn ướt đầy cả hai tay áo. Chưa đủ, tôi kéo cả hai vạt quần để thấm. Nước mắt tôi chảy dài như vòi nước xài lâu ngày bị hư. Nếu phải đem hứng, chắc đủ pha một ấm trà để uống. Continue reading Vài Cảm Nghĩ Về Đạo Phật/ TN Pháp Tạng

Tìm Lại Lũy Tre Làng/ Thích Nhuận Hùng

Thật vậy, trong chúng ta ai ai cũng có tâm trạng như nhau. Nhắc đến quê hương, nhất là “xứ nẫu” quê tôi, bây giờ thì các tỉnh đã sáp nhập lại, nên địa danh Bình Định, Phú Yên, tương lai sẽ không còn riêng rẽ như xưa nữa. Địa danh một thời lẫy lừng sẽ không còn nữa, từ từ những thế hệ sau này sẽ đi vào quên lãng…Thật đáng tiếc! Continue reading Tìm Lại Lũy Tre Làng/ Thích Nhuận Hùng

Giá Như… (Thầy Nẫu)

Hơn bảy tháng, từ một thằng thư sinh trói gà không chặt trở nên kẻ đào vàng thuê, nó bỗng nhiên chững chạc ra, đen và ốm hơn nhưng đôi tay chơi ghi-ta thì vẫn tuyệt vời. Đêm đó hai đứa cứ thì thầm: Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn… chín mươi ngày qua chứa chan tình thương… Continue reading Giá Như… (Thầy Nẫu)

Người mẹ không tên (TN Hiền Nghĩa)

THÍCH NỮ HIỀN NGHĨA. Khi đêm về trong mái nhà lung linh mờ ảo ngọn đèn dầu, các con đã ngủ say, cô ngồi đó nhìn các con, tay lần hạt chuỗi, bên vách nhà có treo hình mẹ Quan Âm, cô nhìn lên hình mẹ, miệng lẩm bẩm “xin Mẹ hãy phù hộ cho con trở thành chỗ nương tựa vững chắc cho các hài nhi của mẹ giữa cuộc đời này.” Bên ngoài trời tối mịt mù, tiếng dế, tiếng ễnh ương trên đồng kêu suốt canh thâu. Continue reading Người mẹ không tên (TN Hiền Nghĩa)

Ngày rằm tháng Bảy, nhớ Mẹ tôi

THÍCH NHUẬN HÙNG. Cuối cùng mẹ tôi đành phải đi cắt tranh mướn cho người ta mãi tận Pleime, nơi ấy rừng núi hoang vu giáp ranh biên giới Campuchia.Thời bấy giờ núi rừng trùng điệp, bệnh sốt sét hoành hành, độc hại nhất vô cùng tại đó. Nếu ai đã từng đi lính VNCH thời trước1975 nghe nhắc đến địa danh Pleime, là đủ biết nơi đó như thế nào! Địa đầu của cuộc chiến miền cao. Nhưng vì sinh kế mà Mẹ tôi đành xa nhà đi làm thuê kiếm tiền nuôi con. Continue reading Ngày rằm tháng Bảy, nhớ Mẹ tôi