
Vườn Thi Đạo, thơ Xuân của Tâm Không Vĩnh Hữu
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. Bầu trời rộn cánh én / Chợ chiều nhịp lao xao / Xuân khứ lai bờ bến / Vẫn vậy ngàn xưa sau. Continue reading Vườn Thi Đạo, thơ Xuân của Tâm Không Vĩnh Hữu
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. Bầu trời rộn cánh én / Chợ chiều nhịp lao xao / Xuân khứ lai bờ bến / Vẫn vậy ngàn xưa sau. Continue reading Vườn Thi Đạo, thơ Xuân của Tâm Không Vĩnh Hữu
HUỆ ANH. Biển mênh mông bao la bát ngát / Nước biếc xanh bờ cát nắng ngời / Một vị mặn thấm nhuần muôn nơi / Giáo Pháp Phật vị giải thoát sáng ngời! Continue reading Huyền diệu biển cả
VISUDDHACARA THERO. Ra đi theo cách Kuai Chan đã đi, rõ ràng là một sự ra đi đẹp đẽ. Cách chết nào tốt hơn – với tâm bà tập trung về Niết Bàn. Ai có thể nói cái kinh nghiệm duy nhất nào bà đã trải qua? Chỉ có mình bà biết thôi. Nhưng có một điều chắc chắn là, tâm bà vững vàng vào lúc cuối cùng, hướng về Niết Bàn. Continue reading Ngợi khen bà Kuai Chan can đảm trước cái chết
TÂM MINH. “Thiền sư sao lại chóng quên / Chúng tôi chiến sĩ sống bên sa trường / Xả thân chiến đấu vẻ vang / Hy sinh tính mạng bảo toàn quốc gia / Sao ông lại chẳng nhớ ra / Để mà đối đãi khác xa hơn người!” / Thiền sư nghiêm giọng trả lời… Continue reading Chiến sĩ nhân đạo
PHAN BÊ CA. Có một điều kỳ diệu đã xảy ra. Ít nhứt là kỳ diệu trong chính tâm tôi, trong tâm tưởng tôi. Tôi đã thấy bình tâm trở lại và sau đó màn trình diễn karaoke cũng chấm dứt lúc 9g rưỡi tối. Một đêm yên ổn một giấc ngủ ngon đã quay trở lại với tôi thật nhẹ nhàng như chưa từng có xáo trộn gì xảy ra. Continue reading Dễ thương và đáng thương
PHÚC VIÊN. “Buông xả” và “tùy duyên” là những châm ngôn mà người Phật tử thường tâm niệm để có được an lạc cho chính mình và tha nhân. Đồng ý là “Chín bỏ làm mười” hay “Ở bầu thì tròn ở ống thì dài” bao giờ cũng tốt, nhưng xin đừng quên “Trí” và “Dũng” cũng là một đức tính mà nhà Phật thường cổ xúy. Continue reading Đầu mùa Xuân/ Cùng… bà con đi lễ…
TN NHƯ HIỀN. Sáng ra tôi vội vàng qua phòng hỏi han em, thì thấy căn phòng đã đóng khóa, tôi chạy đi tìm em, tôi đến những nơi mà em đã từng đến, đứng trên con đường xưa cũ mà chẳng thấy em nữa. Tôi ngồi xuống bên lề đường, bật khóc như một đứa trẻ, tôi đã khóc thật nhiều… và cứ thầm gọi tên em. Continue reading Tìm lại em trong kí ức
HOANG PHONG. Con nắm hai tay mẹ / Mẹ nhìn con thật gần / Hắt hiu trong mắt con / Xa xôi hình bóng mẹ / Trong mắt mẹ, ô kìa! / Bùng lên tia nắng ấm / Âm ấm đôi tay gầy / Vạt nắng một mùa xuân? Continue reading Câu chuyện một chiếc đèn dầu
DIỆU LÝ. Kho ký ức bảy tuổi của đứa bé không giàu có cho lắm nhưng lại rõ nét bữa cơm cô hồn thời hiện đại. Những gợi nhớ có lúc trào lên sự trống vắng, hụt hẫng đến tê dại. Bữa cơm gia đình tẻ nhạt đến độ lạt lẽo. Không có tiếng chén đũa rổn rảng. Không có lời hỏi han trao đổi giữa những thành viên trong gia đình. Continue reading Tâm đọng giọt xuân
HUỆ TRUNG. Ra thăm vườn buổi sớm / Đón trời mưa bay bay / Nghĩ nhiều về sự sống / Thêm chắt chiu ngày ngày / Trong niềm đau nỗi khổ / Chợt mùa xuân nhẹ về… Continue reading Thỉnh Xuân