
Vợ Tôi Bị Ung Thư/ Lê Tấn Phước
LÊ TẤN PHƯỚC. Sau khi ăn tối xong, vợ tôi vào nằm trong giường, và khóc. Vợ tôi đã không còn chịu đựng được nữa. Tôi chỉ biết ôm vợ và khóc theo. Tôi thấy thương vợ tôi quá đỗi. Vợ tôi không than van, không trách trời trách đất. Vợ tôi chỉ khóc nức từng cơn. Nghe vợ nức nở mà tôi như đứt từng khúc ruột. Nếu có thể chịu bệnh thay cho vợ tôi được, thì tôi xin chịu liền. Continue reading Vợ Tôi Bị Ung Thư/ Lê Tấn Phước