
‘Lần Đầu Mặc Chiếc Áo Lam’ và ‘Lên Thuyền’
HẠNH HIỀN. Tôi đây có chiếc thuyền con / Chở người qua bến không còn khổ đau / Ngại chi một chút mưa rào / Ngại chi một chút đảo chao, sóng nhồi. Continue reading ‘Lần Đầu Mặc Chiếc Áo Lam’ và ‘Lên Thuyền’
HẠNH HIỀN. Tôi đây có chiếc thuyền con / Chở người qua bến không còn khổ đau / Ngại chi một chút mưa rào / Ngại chi một chút đảo chao, sóng nhồi. Continue reading ‘Lần Đầu Mặc Chiếc Áo Lam’ và ‘Lên Thuyền’
NHUẬN HÙNG. Vào một ngày trời mùa đông rét buốt, Lão Tứ đưa chàng đến một hang động sâu thẳm trong khu rừng trú ngụ. Rồi cho người mang bình trà nóng hổi ra tiếp chàng. Thấy thế, Tuệ Ca thầm nói rằng, “Lão Tứ cũng là người có tầm cỡ trong thiên hạ, chớ không phải là tay tầm thường, biết chọn nơi để thưởng thức trà.” Continue reading Hành trình tìm báu vật, 1 và 2
NGÔ TẰNG GIAO. Giờ trâu trắng hết thân hình / Và mây trắng bạc vây quanh trâu rồi / Người chăn cũng tự tại thôi / Tới thời thoải mái, qua hồi lo âu / Chú trâu cũng vậy, theo sau / Bước chân lững thững khác đâu chút nào. Continue reading Thơ vịnh Tranh Chăn Trâu Đại Thừa
NHUẬN HÙNG. Việc gì đến thì cứ đến, ta vẫn là ta! Học hay không cũng chẳng là gì, vui với tuổi già mà sống là lý tưởng lắm rồi. Biết buông bỏ những gì đáng bỏ để tâm hồn nhẹ bước chu du, mây lãng đãng chân trời bất tận, kẻ bình sanh nào biết là ai, đến với đi tự tại tiêu dao không vướng bận, bao phiền não của trần gian xin gác lại! Continue reading Mây trời lãng đãng
NHUẬN HÙNG. Xe lửa thuộc hạng sang, được điều khiển bởi nhân viên hỏa xa, chuyên nghiệp nên xe chạy rất êm. Nhưng thay vì đặt hành lý xuống sàn xe, ngược lại chàng ta kia cứ ôm khư khư trên mình, đầu thì đội chiếc va li nhỏ, trên đùi đặt một xách tay rất nặng, hai tay tóm lấy bao đồ khổng lồ. Continue reading Hãy buông gánh nặng xuống?
TÂM NHUẬN PHÚC. Qua câu chuyện ngắm hoa quỳnh và làm thơ, tôi tin rằng gia đình mình đang thực hành Phật Pháp qua những việc làm giản dị. Tôi tin là với niềm tin vào Chánh Pháp, ông anh tôi sẽ mau chóng tìm lại sự an lạc cho cuộc sống trên đất Mỹ. Continue reading Dạ quỳnh
TÂM MINH. Thấy con mang tiếng biết bao / Vì mình ăn mặn, ai nào cảm thông / Sau cùng mẹ quyết một lòng / Theo con nương chốn “cửa Không” an lành / Ăn chay, xuống tóc, tu hành / Con tu mẹ cũng trở thành ni cô. Continue reading Thiền sư và mẹ
LỆ ÁNH. Thế Tôn biết không, cuộc đời con cũng đã từng như thế, đã trải qua biết bao đau khổ từ tệ nạn bạo lực gia đình, vì có nhiều biến động như thế nên tuổi thơ của con cũng đã ghi dấu những điều tồi tệ nhất, có thể xem như đó là một khoảng thời gian đau khổ và tuyệt vọng nhất trong con. Continue reading Thư gởi Như Lai
TÂM MINH. Truyện này thí dụ có người / Muốn tu học Phật Pháp thời lầm mê / Để phiền não, tham sân si / Tự do phát khởi. Mất đi Pháp Lành. Continue reading Trị vết thương
NHUẬN HÙNG. Cái bản ngã là chướng ngại lớn nhất trên con đường tu luyện. Hãy học hạnh buông xả, và ý thức với cuộc đời sống sao cho có nhân có hậu biết thương yêu và tha thứ cho mọi người khi họ lầm lỗi, biết thức tỉnh đừng vì lợi danh mà chà đạp danh dự người khác một cách phũ phàng! Continue reading Động trong bất động/ Thích Nhuận Hùng