Con đường hầm
TÂM MINH. “Khi đào xong chiếc hầm này / Mạng ta chẳng tiếc, dâng ngay cho người!” / Con trai viên chức nhận lời / Chờ xong công việc, thù thời tính sau. Continue reading Con đường hầm
TÂM MINH. “Khi đào xong chiếc hầm này / Mạng ta chẳng tiếc, dâng ngay cho người!” / Con trai viên chức nhận lời / Chờ xong công việc, thù thời tính sau. Continue reading Con đường hầm
VIÊN BẢO NHƯ. Nước mắt tôi lăn dài và miệng lẫm bẫm “Lạy Quan Thế Âm Bồ Tát! Xin người cứu con, xin cho con đừng bị gì vì con không có tiền để trang trải mọi việc lúc này.” Tôi ngồi đó và cầu nguyện rất lâu, rất lâu tôi mới từ từ nhích dần chân ra, xoa bóp từ từ và gắng gượng đứng lên mà không cho con gái phụ, chỉ có tôi mới biết mình phải làm gì. Continue reading Phật pháp nhiệm mầu trong đời tôi/ Huỳnh Thị Phương Loan
NHUẬN HÙNG. bài viết này chỉ sơ lượt giáo đầu về Tâm. Còn đi sâu vào phần chi tiết cặn kẽ, các bạn trẻ nên tìm hiểu giáo lý Phật đà. Nếu có lý thú về Duy Thức Học trong Phật Giáo thì hãy tìm đến các chùa để thọ giáo, Chư Tôn Thiền Đức trưởng thượng quý ngài hoặc quý thầy, quý sư cô trong chùa sẽ giảng giải thêm. Continue reading Tâm là gì?
HOA LÀI. Có lẽ hình ảnh của cuộc đối thoại giữa hai Ôn vừa rồi khiến con thao thức. Đẩy nhẹ cửa phòng bước ra sân chùa, dạo quanh sân chùa một vòng cảm nhận được hương vị xuân còn xót lại, cảnh vật chìm trong giấc ngủ lờ mờ, chỉ còn lại bầu trời đầy sao, một vài con chim ăn đêm vỗ cánh vút lên trong cành lá xào xạc rồi bay vào bóng đêm mất hút. Continue reading Thăm lại Huế xưa
Bao nhiêu lý tưởng, ước nguyện trong lòng chỉ có thể vỏn vẹn trong vài chữ: ‘Thưa Thầy… cho con… tu’. Tuy là một đứa nói nhiều, nhưng trong giờ phút thiêng liêng ấy, con chỉ biết cuối đầu để cho những giọt nước mắt mặc tình tuông rơi. Continue reading Tất cả chỉ một chữ ‘Tu’/ TN Trung Tuệ
TÂM MINH. Truyện này thí dụ có người / Nghe Sa Môn đức tuyệt vời từ lâu / Bà La Môn đức kém đâu / Mọi người cung kính trước sau cúng dường / Người này bèn nghĩ điên cuồng. Continue reading Xẻo mũi/ Ngô Tằng Giao
Không biết nó ở nơi mô? Ngự trị ra sao? Lớn hay nhỏ? Trong hay ngoài? Cứng hay mền, dày hay mỏng. Mà ta cứ mãi mãi đau khổ vì nó, lúc vui, lúc buồn, đến đi, bất chợt khiến chúng ta phiền não triền miên, mà chẳng biết “nó” ở đâu mà lôi ra mà trị tội. Continue reading Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến/ Thích Nhuận Hùng
HẠNH HIỀN. Tôi đây có chiếc thuyền con / Chở người qua bến không còn khổ đau / Ngại chi một chút mưa rào / Ngại chi một chút đảo chao, sóng nhồi. Continue reading ‘Lần Đầu Mặc Chiếc Áo Lam’ và ‘Lên Thuyền’
NHUẬN HÙNG. Vào một ngày trời mùa đông rét buốt, Lão Tứ đưa chàng đến một hang động sâu thẳm trong khu rừng trú ngụ. Rồi cho người mang bình trà nóng hổi ra tiếp chàng. Thấy thế, Tuệ Ca thầm nói rằng, “Lão Tứ cũng là người có tầm cỡ trong thiên hạ, chớ không phải là tay tầm thường, biết chọn nơi để thưởng thức trà.” Continue reading Hành trình tìm báu vật, 1 và 2
NGÔ TẰNG GIAO. Giờ trâu trắng hết thân hình / Và mây trắng bạc vây quanh trâu rồi / Người chăn cũng tự tại thôi / Tới thời thoải mái, qua hồi lo âu / Chú trâu cũng vậy, theo sau / Bước chân lững thững khác đâu chút nào. Continue reading Thơ vịnh Tranh Chăn Trâu Đại Thừa