Người khách trọ
TÂM MINH. Lâu đài là chốn dừng chân / Người đi, kẻ đến cứ lần lượt thôi / Ghé đây ngắn ngủi, tạm thời / Đúng là quán trọ như lời của tôi! Continue reading Người khách trọ
TÂM MINH. Lâu đài là chốn dừng chân / Người đi, kẻ đến cứ lần lượt thôi / Ghé đây ngắn ngủi, tạm thời / Đúng là quán trọ như lời của tôi! Continue reading Người khách trọ
VISUDDHACARA THERO. Đến lúc chết, tôi muốn ra đi với một nụ cười trên môi. Tôi muốn tôi có thể giữ chánh niệm và được thanh thản. Nói một cách khác tôi muốn giữ bình tĩnh. Tôi muốn có thể vẫn mỉm cười dù cái đau đớn nó hành hạ tôi đến thế nào đi nữa. Tôi muốn tôi có thể mỉm cười với tất cả khách khứa đến thăm viếng tôi. Continue reading Chết với nụ cười trên môi
NHUẬN HÙNG. Khi thần lửa phát lên thì chẳng còn gì để ngăn chặn được. Xin một lần nữa, quý vị hãy thành tâm chắp tay lên cầu nguyện cho những nạn nhân xấu số, sớm được siêu thoát. Còn những người ở lại được bình an đến chỗ an toàn. Continue reading Tờ lịch cuối năm
TÂM KHÔNG. Nhìn gần hoa nở vội / Duyên chưa chín đã tàn / Búp trên cành trông đợi / Đón mùa xuân mới sang. Continue reading Thơ Xuân của Tâm Không Vĩnh Hữu
TÂM MINH. Một ngày trời nổi cơn giông / Nếu mà sét đánh cây thông đổ nhào / Cây này sẽ đổ hướng nào?” / Mọi người đều nói đổ vào hướng Đông / Mỉm cười Phật dạy ung dung: / “Con người cũng giống cây thông vô ngần.” Continue reading Thân cây mọc nghiêng
VISUDDHACARA. Ðúng, chúng ta có thể mỉm cười, ngay cả lúc đau đớn. Chúng ta có thể nói: “Này đau đớn, mi thật tình muốn ta chết phải không? Người khác có thể gục ngã với mi nhưng với ta thì không. Ta đã được huấn luyện và sắt đá với mi. Continue reading Xin chào tử thần, chào từ biệt cõi đời
HẠNH HIỀN. Này tinh tấn ngủ quên đâu đó? / Trốn góc nào, sao chẳng thấy tăm hơi? / Ở ngoài kia dòng đời tấp nập / Ly cà phê lở dở, đã đi rồi. Continue reading Tinh tấn ơi
TÂM MINH. Chiều về am, phải qua sông / Sư nào dám ngó bóng hồng xinh tươi / Xuống đò ngồi khuất xa rồi / Gầm đầu, cúi mặt xuống nơi lòng đò. / Đò trôi qua bến êm ru / Kỳ này chắc mẩm thầy tu hết phiền / Nào ngờ khi khách trả tiền… Continue reading Cô lái đò
TÂM MINH. Sau khi mãn hạn tù ra / Anh chàng cướp nọ tìm qua viếng chùa / Giữa vùng thơm ngát hương từ / Chàng quỳ hứa với thiền sư tâm thành. Continue reading Kẻ cướp đi tu
AN BÌNH HIẾU. Mỗi bước chân ta mang niềm hạnh phúc / Vào không gian thương hiểu những tâm hồn / Trong im lặng âm thanh cũng hoằng ngôn / Như soi tận đáy nguồn từ tịnh khúc. Continue reading Thơ của An Bình Hiếu