Thạch Động Hà Tiên và những câu chuyện thực hư/ Trần Văn Mãnh

Có nguồn cho rằng từ năm 1790, có vị hòa thượng tên Minh Đường (người Trung Quốc) đã tìm đến hang Thạch Động và ở lại đây để tu hành, hòa thượng đặt tên cho cái am nơi tu là Bạch Vân Am, sau đó vị nầy giao am tu lại cho đồ đệ là Bạch Vân cư sĩ và dời ra lập chùa Địa Tạng ở một ngọn núi cách đó khoảng 800m về phía đông nam, từ đó núi lấy theo tên chùa trở thành núi Địa Tạng. Continue reading Thạch Động Hà Tiên và những câu chuyện thực hư/ Trần Văn Mãnh

Bạn thân tôi thấy ma/ Yogurt0206

Lúc đó, tôi cứ nghĩ rằng chắc là nó lại lên cơn đau ốm gì đấy nên mới định bụng đưa nó ra ngoài trời cho thông thoáng một chút. Ai ngờ vừa mới bước đến gần cửa, nó bỗng ré lên rồi níu tay tôi sống chết kéo lại vào quán. Mọi người trong quán đã bắt đầu chú ý đến tôi và nó. Có một vài người quan tâm còn đến hỏi han chúng tôi. Nhưng con bạn tôi cứ la toáng lên rồi khóc lóc, bám chặt lấy tôi như keo con voi. Tôi còn nghe thấy nó vừa nức nở vừa lầm bầm “Nam Mô A Di Đà Phật….” Continue reading Bạn thân tôi thấy ma/ Yogurt0206

Kỷ Niệm Chuyện Ma Của Bùi Thanh Xuân

Tôi lấy hết can đảm, hít một hơi thật mạnh vào buồng phổi, kéo cổ áo lạnh lên trùm kín khuôn mặt, chỉ để lòi hai con mắt mà nhìn rồi bước ra cổng. Miệng niệm Phật liên hồi. Tôi nghe người ta nói, khi niệm Phật ma quỷ sẽ không làm gì được mình. Ngón tay cái và ngón giữa bấm chặt vào nhau sẽ không còn sợ con ma nào quấy rầy nữa. Kể cả loại ma cà rồng sát thủ chuyên hút máu người cũng phải sợ mà tránh xa. Vậy là tôi yên tâm, mạnh dạn xấn tới trên con đường đầy đá sỏi ngoằn ngoèo. Continue reading Kỷ Niệm Chuyện Ma Của Bùi Thanh Xuân

Ma Đưa Võng/ Phạm Trường Long

Gió ngoài đồng thì mát lắm, cứ vậy vì mệt nữa nên mẹ thiu thiu ngủ lúc nào không hay thì bỗng dưng giật mình mở mắt và tỉnh dậy, thấy võng đu đưa rất mạnh, cứ như có người dùng tay mà đưa rất mạnh vậy, loạng choạng một lát xuýt ngã, mẹ chống được chân xuống đất. Lúc đó cũng không hoài nghi gì, mẹ hỏi bố đang nằm trong xem tivi vừa rồi có ra đưa võng không, bố lắc đầu không biết gì cả… Continue reading Ma Đưa Võng/ Phạm Trường Long

Trò Lừa Ma Của Ánh Sáng/ Phoebe Myers

Tôi luôn nghĩ mình sẽ gặp ma ở chùa Wat Pa Sukato, một tu viện nằm trong rừng Thái Lan. Có gì đó trong bóng tối dày đặc chung quanh những con đường đất đỏ băng qua rừng, rồi những vì sao và mặt trăng bị mây của giông tố che khuất khiến những dây leo và cây cối trở nên sâu thẳm. Ánh sáng trắng từ chiếc đèn đeo trước trán của tôi cứ chao qua đảo lại mỗi đêm, như tìm những bóng ma có thể xuất hiện trên con đường trở về tịnh thất của tôi. Continue reading Trò Lừa Ma Của Ánh Sáng/ Phoebe Myers

Dư Âm Vang Vọng/ TT Nhuận Hùng

Trong những lời phát biểu, quý Hòa Thượng có nhắc đến: Con đường hoằng pháp phía trước còn dài và lắm nhiều chướng duyên thử thách; bằng niềm tin bất hoại nơi Tam Bảo cũng như trách nhiệm và lý tưởng của người xuất gia, Chư Tăng trong Bốn Giáo Hội Thống Nhất, cũng như Chư Tăng Giáo Hội Hoa Kỳ nguyện một lòng phụng sự khả năng vốn có để cúng dường Chư Phật và đáp đền công đức hộ pháp của quý Phật Tử đã phát tâm. Continue reading Dư Âm Vang Vọng/ TT Nhuận Hùng

Ai Chết/ Thích Trí Siêu

Xưa nay người ta đều nghĩ chết là hết, tim ngừng đập, thân thể lạnh ngắt, để lâu sẽ thối rữa nên phải đem chôn hoặc thiêu, và sau đó người chết không còn hiện hữu nữa.  Thế nhưng những nhà “ngoại cảm” có khả năng thấy và tiếp xúc được với họ, như vậy thì họ vẫn còn “sống”, vẫn còn hiện hữu dưới một hình sắc vi tế mà mắt trần không thấy được. Continue reading Ai Chết/ Thích Trí Siêu

Lá Vàng Khóc Lá Xanh Rơi: Nỗi Đau Xé Lòng Của Tình Mẫu Tử/ Trọng Nghĩa

Travis là một chàng trai trẻ, một bông hoa mới chớm nở, chưa kịp mãn khai, đã vội tàn dưới cơn gió lạnh của định mệnh. Là đứa con trai duy nhất của Diễm Liên, người nữ ca sĩ với nét đẹp vừa sắc sảo, vừa dịu dàng, mà tiếng hát đầy nội lực từng làm rung động không biết bao nhiêu trái tim từ trên dưới ba thập niên qua tại hải ngoại, nay chỉ còn lại những tiếng nức nở xé lòng bên linh cữu con. Tôi đứng đó, nước mắt chực trào, hồn nặng trĩu và lòng buồn rười rượi, như thể chính tôi cũng đang chịu chung nỗi đau mất mát mà không gì bù đắp nổi! Continue reading Lá Vàng Khóc Lá Xanh Rơi: Nỗi Đau Xé Lòng Của Tình Mẫu Tử/ Trọng Nghĩa

Một chuyện giải vong có thật/ Renshin Bunce

Chúng tôi đã suy đoán về nguyên nhân đưa đến hiện tượng vong linh nhập xác phàm, nhưng những gì chúng tôi phỏng đoán trong sự an toàn ở một văn phòng và những gì chính mắt tôi thấy khi bước vào nhà của bệnh nhân là hoàn toàn khác biệt. Tôi nghe tiếng bệnh nhân trước khi thấy cô ta. Cô đứng ở cuối hành lang, trong bếp, vừa hú vừa dựa người tới trước trên chiếc xe tập đi, đỉnh đầu dựa vào tường. Continue reading Một chuyện giải vong có thật/ Renshin Bunce

Con Chó Biết Nói/ Lê Tấn Phước

Chúng tôi đi công chuyện hay đi tắm hồ thì cũng đều là đi ra ngoài. Tại sao nó không cho đi công chuyện mà lại cho đi tắm hồ? Khó hiểu. Có lần vợ chồng tôi thử lừa Bambi. Chúng tôi đi công chuyện, nhưng khoác khăn tắm lên người, giả bộ như đi tắm hồ. Tôi vừa đóng cửa là nghe nó sủa sau cánh cửa, ý nói “đi phố mà làm như đi tắm, đừng có lừa con nha.” Chúng tôi chịu thua, không qua mặt nó được. Continue reading Con Chó Biết Nói/ Lê Tấn Phước