Che da lạc đà

*Đọc 2 phút*

Có thương gia nọ đi buôn
Cùng hai đệ tử dắt con lạc đà
Ra xứ ngoài, tới phương xa
Tìm đường sinh sống thật là khó khăn
Hàng mang theo quý vô vàn
Lụa tơ, thảm tốt, chăn màn đẹp thay
Lạc đà được xử dụng ngay
Bao nhiêu hàng quý chất đầy trên lưng.
Nhưng đi mới được nửa đường
Lạc đà bỗng chết, đoàn ngừng lại đây
Ông thương gia vội ra tay
Lạc đà bị lột da dày đem phơi.
Xong ông đi trước luôn thôi
Còn hai đệ tử kia thời đi sau
Khi đi ông dặn đôi câu:
“Hai con cố gắng cùng nhau xem chừng
Da này quý giá vô cùng
Chăm nom cẩn thận để dùng nay mai
Hãy căng da để mà phơi
Kẻo da ẩm ướt không người nào ưng.”
Khi ông vừa mới đi xong
Trời mưa bỗng chốc vô cùng lớn lao
Hai chàng đệ tử lo sao
Sợ mưa tuôn nước thấm vào ướt da
Bèn mang thảm tốt, lụa là
Cùng chăn màn quý đem ra giăng liền
Phủ che ở phía bên trên
Để da khỏi ướt, khỏi phiền chủ nhân,
Họ quên da rẻ bội phần
Còn như hàng hóa ngàn lần đắt hơn
Hai chàng đệ tử không khôn
Khiến cho hàng quý mục luôn mất rồi.
*
Truyện này thí dụ ở đời
Học tu Phật Pháp lắm người dễ duôi
Giới và Định, Tuệ buông xuôi
Chỉ lo công đức tô bồi quanh năm
Nào dâng vật thực chư Tăng,
Nào xây chùa, tháp rộn ràng khắp nơi
Làm như vậy cũng tốt thôi
Nhưng mà đã bỏ gốc rồi còn chi
Để mà theo tại ngọn kia
Làm sao sinh tử thoát ly dễ dàng
Khó mà chứng quả Niết Bàn
Cho nên Phật tử đạo vàng theo tu
Ưu tiên Giới Luật phải lo
Kế là Định, Tuệ theo cho nhiệt tình
Rồi tu đến các hạnh lành
Muốn tu tài thí nên dành lại sau.
Che da lạc đà khác đâu
Ưu tiên hàng quý phải mau giữ gìn
Rồi sau mới tới da trên
Mới là hợp lý! Chớ quên điều này!
*
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(Thi hóa phỏng theo Kinh Bách Dụ)
(Trích dẫn trong “SAKYAMUNI’S ONE HUNDRED FABLES”
do Tetcheng Liao dịch).

Photo: Một con lạc đà đang ngủ gần khu vực kim tự tháp Giza, Ai Cập ngày 8 tháng 1, 2014. (Wex Major 98 / Wikimedia Commons)

The Trader And The Dead Camel

     Once there was a trader who was traveling on business. It so happened that the camel suddenly died on the way. The animal was loaded with valuable things such as jewels, clothes, carpet of first quality and sundries. The trader then skinned the camel. He went away leaving it to his two apprentices and said, “Watch the camel’s skin. Don’t let it get damp.”

     Later, when it started to rain, the two dull men covered the skin with all the fine carpet, which became entirely ruined. Obviously the skin and carpet differed much in price. They put the carpet to cover the skin out of ignorance.

     So are the people at large.

     Abstaining from killing refers to the fine carpet, the camel’s skin, and wealth. To let the carpet get damp when it is raining means to undermine recklessly good merits.

     The abstention from killing is the supreme motive to attain Buddhahood. Unfortunately, people do not effectively practice it. They merely adhere to build pagodas or temples and give alms to support monks. This is giving up the essential and pursuing the non-essential. In other words, people are not conscious of seeking the fundamental. Unable to go out of the vicious cycle, they lead their lives, through they Five Ways of existence. Therefore, the commandment of the abstention from killing should be earnestly observed by the followers.


Discover more from Tinh Tấn Magazine

Subscribe to get the latest posts sent to your email.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *