Nhóm dân làng nọ cùng nhau
Lén đi trộm một con trâu mang về
Giết trâu ăn thịt thoả thê.
Chủ trâu bị mất vội đi kiếm tìm
Lần theo dấu đến làng trên
Gặp người nhóm đó ông liền hỏi luôn:
“Các ngươi có ở làng không?”
Trộm trâu cả bọn đều cùng chối ngang:
“Chúng ta không có cái làng.”
Chủ trâu nghe vậy vội vàng hỏi mau:
“Trong làng có một cái ao
Các ngươi đã giết con trâu trên bờ?”
Trộm trâu đáp chẳng chần chờ:
“Chúng ta không có ao mà nói chi.”
Chủ trâu: “Bên cạnh ao kia
Bụi cây một đám rậm rì mọc đây?”
Trộm cười: “Không có bụi cây.”
Chủ trâu hỏi bọn gian này: “Các ngươi
Trộm trâu ở phía Đông thôi?”
“Phía Đông không có!” trộm thời chối ngay.
Chủ trâu lại hỏi: “Bọn bay
Trộm vào chính ngọ, giữa ngày chứ chi?”
Trộm trâu lại chối luôn đi:
“Giữa ngày? Chính ngọ? Làm gì có trưa!”
Chủ trâu: “Chuyện lạ từ xưa
Các ngươi chối cãi về hùa cùng nhau
Không có làng, không có ao
Và không cây. Cũng nghe sao hợp tình,
Nhưng trong vũ trụ quanh mình
Phương Đông không có nghe thành kỳ khôi.
Giữa ngày, chính ngọ, trưa rồi
Các ngươi cũng nói trưa thời có đâu
Thế là dễ đoán ra mau
Toàn lời gian dối trước sau cả bày
Chối làm chi, khó tin thay
Tụi bay ăn trộm trâu này của ta.”
Nghe xong cả bọn gian tà
Cúi đầu nhận tội khó mà chối quanh.
*
Người theo Phật Pháp tu hành
Sau khi phá giới, gian tình chối nhanh
Không hề cải dữ làm lành
Không hề sám hối tâm thành sửa sai
Loay hoay tìm cách chối dài
Để rồi kết cuộc mọi người đều hay
Bao nhiêu tội ác lộ ngay
Chết sa địa ngục, đọa đày, đau thương.
Riêng ai thành khẩn hoàn lương
Nguyện lời giữ giới, tìm đường tu thân
Mới mong tiến lại được gần
Con đường giải thoát vô ngần quang vinh.
*
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(Thi hóa phỏng theo Kinh Bách Dụ)
(Trích dẫn trong “SAKYAMUNI’S ONE HUNDRED FABLES”
do Tetcheng Liao dịch).
Photo: Con trâu Yak ở Tây Tạng (Alexandr Frolov / Wikimedia Commons)
To Steal The Yak
Once there was a village whose people jointly participated in stealing a yak for food. The man who lost the yak followed their trail to the village. He called out to the villagers, “Do you all live in this village?”
The villagers replied, “We live in no village.”
Again the man asked, “There is a pond in your village. Have you eaten the yak together on the side of the pond?”
Replied the people: “We know of no pond.”
Again he asked, “Is there any tree near the pond?”
They answered, “We know of no tree.”
Again he asked, “Were you on the east side of your village when you stole my yak?”
They answered, “We know of no east direction.”
Again he asked, “Wasn’t it at noon when you stole my yak?” They answered, “We know of no noon time.”
Again he asked, “Although it is possibly true of your first three answers, how can you say there is no direction and no time in all the world. Now I know you are lying. So I don’t believe you at all. Sure enough, you have stolen my yak. Haven’t you?”
Thereupon, the stealer could not but admit it.
So are those who break commandments. People who hide their sins are reluctant to disclose them. They will, however, go to hell after their death. Since Devas and good gods possess supernatural eyes, people should not even try to deceive them just like the villagers should not refuse to admit stealing a yak for food.
Discover more from Tinh Tấn Magazine
Subscribe to get the latest posts sent to your email.