Giác ngộ tử sinh

*Đọc 2 phút*

Thơ HOÀNG THỤC UYÊN

Trần gian như giấc mộng dài / Như sông êm ái chảy ra khơi nguồn… (Source unkonwn)

Nắng chiều rơi rụng ven Sông
Lơ thơ tơ nắng nhuộm hồng bờ vai,
Đò chiều cập bến đợi ai?
Mái chèo khắc khoải ngày dài chờ mong…!

Chiều về ngả bóng qua Sông
Mây chiều lững thững xuôi giòng về Tây.
Chim trời lác đác đó đây..
Bay về tổ ấm sum vầy đợi trông…

Thương ai tất tả ven Sông!
Thương ai đêm lạnh má hồng nhạt phai!
Thương ai gội nắng ướt vai!
Thương ai ngõ tối không nhà nương thân!

Thương người bảo vệ Non Sông,
Thương người xuôi ngược trên giòng tử sinh!
Thương cho mê vọng quanh mình…
Thương cho Trần Thế quẩn quanh luân hồi…

Trần Gian như giấc mộng dài,
Như Sông êm ái chảy ra khơi nguồn.
Dạt dào Bọt Nước Đại Dương,
Từng cơn Sóng vỗ tan vào Biển Khơi!

Chiều nay Mây trắng lưng Đồi,
Thong dong…lơ lửng buông trôi trên ngàn…
Lững lờ…một chiếc thuyền Nan,
Thuyền tìm bến đỗ an toàn nơi đâu?

Bến Trong bến Đục nông sâu?
Sông Mê, Bể Khổ Thuyền trôi trên dòng,
“Kính người khoác áo nâu sòng”
“Kính người giác ngộ thoát vòng tử sinh”….

(Source unkonwn)

Chiều về ngả bóng qua sông,
Mây Trời lững thững xuôi giòng về Tây,
Chim Trời lác đác đó đây,
Bây về tổ ấm xum vầy đợi mong…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *