Tâm ham học

*Đọc 3 phút*

HT THÍCH PHƯỚC TỊNH

Khi còn nhỏ, mỗi chiều tôi thường ra đồng, nằm dài trên bờ ruộng. Nhìn lên trời thấy mây trôi, tôi thầm nghĩ không biết áng mây kia sẽ tan về đâu. Tôi không biết bản thân mình chết rồi sẽ đi về đâu, nhưng tôi biết rõ tôi không muốn theo con đường cũ của ba tôi, nghĩa là sống đời sống gia đình, ngày ngày lo việc cơm áo gạo tiền, rồi khi chấm dứt thọ mạng, trả hình hài về với cát bụi, hồn phách đi đâu, chẳng biết.

Khi mười lăm tuổi, tôi quyết định đi con đường mới, mơ con đường chấm dứt tử sinh dù chẳng biết làm thế nào để chấm dứt nó. Năm ấy tôi xuất gia, bước vào chùa tu, lòng trong veo và chánh trực chẳng toan tính gì cho tương lai, chỉ một lòng dâng hiến đời mình cho Đạo.

Tôi học được bài học nếu nội dung tâm thức đã được nâng lên tương ưng với tâm thức của bậc Thánh, dù chọn hay không chọn, tôi sẽ được rớt vào thế giới của bậc Thánh, hoặc ra đi rồi có mặt lại nơi đây để tiếp tục con đường hành Bồ Tát Đạo, đời đời kiếp kiếp vì người làm điều thiện ích.

Tôi học được bài học nếu làm công tác từ thiện, tôi chỉ tặng người được vật chất đời thường như miếng cơm, manh áo, cái xe, cái nhà v.v., những vật chất ấy người đón nhận dùng nó có vượt qua một giai đoạn khó khăn nhưng rồi cũng hết. Tuy nhiên, nếu trở thành một người xuất gia có tạm đủ đạo hạnh, đức tài, tôi có thể giúp người phát triển đời sống tâm linh, vượt khỏi khổ đau. Với món quà gồm lời dạy của bậc Thánh, tôi sẽ hiến tặng được cho nhiều người và người nhận được không chỉ sử dụng cho một đời mà còn nhiều đời sau nữa.

Và qua bài Kinh này, tôi học được ba bài học quý giá. Thứ nhất, những ai biết khéo tu tập sẽ tự tặng cho mình một cuộc sống có phẩm chất thiên đường. Thứ hai, những ai có hành đạo sẽ đoạn được khổ ưu, đời đời được an lạc. Thứ ba, những ai giữ tâm chính trực trong suốt cuộc đời tu, không vẩn đục vì lợi danh, sẽ có đủ đức hạnh và trí tuệ để giúp người đi trên con đường Chánh Pháp.

Còn nhiều bài cần học lắm nên tôi quyết tâm phải mượn hình hài trong kiếp sống này để học và hoàn thiện công trình tu tập, hoàn thiện công phu chuyển hóa tự tâm.

Hòa Thượng Thích Phước Tịnh, tháng Bảy 2018 (Hình: For Hòa Thượng Thích Phước Tịnh Facebook)

Thường thì khi nghèo, chúng ta mơ được giàu để có được đầy đủ vật chất. Khi đã giàu, chúng ta lại thấy mọi của cải vật chất và dục lạc đang thụ hưởng không có ý nghĩa chi cả. Vậy hãy biết mơ đến trạng thái viên mãn của tâm thức, thành tựu lớn nhất là thoát khỏi sự ràng buộc của sinh, lão, bệnh, tử, chứng nghiệm trạng thái tịch tĩnh Niết Bàn, như người nghèo mơ được giàu vậy.

Nội dung tâm thức hiện tại quyết định cuộc sống tương lai. Kiếp này nếu vẫn thích hưởng thụ dục lạc, kiếp sau sẽ vẫn tiếp tục bị ái dục là nguồn gốc khổ đưa đến tái sanh.

Vậy hãy tự mình làm cho niềm đam mê tu học ngay trong kiếp này dâng lên cao. Hãy hứa với lòng rằng ném hẳn đời mình vào công trình học đọc Thánh Điển Như Lai, hành trì không mỏi mệt để kiếp sau với trí tuệ, công phu và lòng từ đã huân tập từ trước ta sẽ tiếp tục con đường của Chánh Pháp với tâm Chánh trực như hiện tại.

Con đường tu xưa nay luôn rộng mở. Vấn đề là tự mình đã biết “ngồi chơi với chính mình” hay chưa. Khi nào chúng ta có khả năng ngồi yên chơi với chính mình, đối bóng, nhận diện, lắng nghe chính mình, quan sát tâm mình được, khi ấy mới tạm gọi là có chút tiến bộ trên con đường tu.

(Phiên tả dựa theo bài pháp thoại “Kết Một Tràng Hoa – Phẩm Học Hỏi và Tu Tập – 03” đang trên trang Facebook của For Hòa Thượng Thích Phước Tịnh)

(Photo: Pixabay)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *