9 bài thơ Vu Lan của Tiểu Lục Thần Phong

*Đọc 5 phút*

RẰM VU LAN NHỚ MẸ

Con lên chùa lễ hôm rằm
Thì thầm khấn nguyện khói trầm phất phơ
Trọn năm qua đến bây giờ
Ngày ơn cha mẹ lại về hôm nay
Thương mẹ khóe mắt cay cay
Đẻ đau mang nặng người hay chăng người
Lo toan vất vả một đời
Nuôi con khôn lớn biển trời công lao
Thân này từ gịot máu đào
Hình hài nên dáng mẹ hao hớt mòn
Làm sao báo đáp cho tròn
Lên chùa lễ Phật lòng con hướng về
Tấc lòng con trẻ đơn sơ
Cầu cho cha mẹ mọi bề lạc an
Mẹ ơi mong mẹ vững vàng
Tháng ngày ngắn ngủi trần gian lụy phiền
Hôm rằm mẹ tế tổ tiên
Mẹ cha là Phật đầu tiên ở nhà
Con quỳ lạy tạ Phật đà
Nhớ người vạn dặm đường xa không cùng
Đêm rằm trăng sáng mông lung
Mùa Vu Lan lại muôn trùng nhớ thương
Mẹ ơi trong cõi vô thường
Học lời Phật dạy dựa nương bồ đề
Trăm năm này cuộc đi về
Trọn đời ơn mẹ không hề lãng quên

TRĂNG VU LAN

Rằm tháng bảy trăng Vu Lan rạng rỡ
Nhân gian này đẹp lắm ánh vàng tơ
Cả sơn hà dường tịch mịch ngẩn ngơ
Lên chùa lễ em bồi hồi tưởng nhớ
Ơn Phật độ chúng sanh trong ba cõi
Pháp nhiệm mầu chỉ lối thoát đường ra
Ơn tam bảo vĩ đại và bao la
Từ quá khứ đến tương lai, hiện tại
Ơn cha mẹ đã sinh thành dưỡng dục
Từng nhiều đời tích phúc đức nuôi con
Thâm ân này như biển cả núi non
Lòng hằng nhớ nhưng khó mong đền đáp
Mình sinh ra đã là dân một nước
Nghĩa quốc gia trên trước chẳng hề quên
Tình quê hương muôn đời vẫn mông mênh
Đi hay ở lòng vững bền tin tưởng
Thầy chỉ dạy truyền trao bao tri thức
Cùng cộng sinh lữ thứ ở trong đời
Người và vật chung dưới một bầu trời
Hãy cho nhau những nụ cười an lạc
Rằm Vu Lan ánh trăng vàng dát bạc
Những đường tơ rải rác nửa sơn hà
Mình mộng mơ chuyện tình nghĩa một nhà
Cùng kiến tạo một quốc gia hạnh phúc

VU LAN HẢI NGOẠI

Hải ngoại không quên nối nghiệp nhà
Giữ gìn mỹ tục của ông cha
Vu Lan báo hiếu khai mùa hội
Hoan hỷ lòng ai sao thiết tha
Một cõi trời Tây hoa ngát hương
Nhớ về cha mẹ nặng yêu thương
Công lao sanh dưỡng bao ngày tháng
Quỳ dưới Phật đài dâng nén hương
Đã hiểu vô thường chớ tiếc chi
Những gì phiền não hãy buông đi
Thâm ân chư Phật luôn ghi nhớ
Chỉ đường, khai ngộ kể từ khi
Đất nước mình đây lắm lỡ làng
Rất nhiều cơ hội sử sang trang
Tiếc thay bỏ lỡ vì tư lơị
Đau lòng còn đọng ở tâm can
Dù sống nơi nào cũng nhớ quê
Nghìn trùng cách trở với sơn khê
Con dân mình vẫn thầm mong ước
Rộng mở thênh thang lối trở về
Rằng ơn thầy tổ chẳng hề quên
Cộng sinh lữ thứ vốn không tên
Tác động lẫn nhau liên kết lại
Làm người ơn nghĩa ấy mà nên
Tháng bảy hôm rằm đã đến đây
Mặt người rạng rỡ lạ lùng thay
Hoa nở, chim ca, hương phảng phất
Lên chùa lễ Phật đất trời lay
Hiếu thảo nào đâu phải một ngày
Vu Lan là lễ để phô bày
Làm con hiếu hạnh tròn đâu dễ
Thức tỉnh người mê ở cõi này
Làn sóng giao thoa khắp đất trời
Trong ngoài cố quận với muôn nơi
Hải ngoại mừng khai mùa hội hiếu
Trời, người hoan hỷ biết bao nhiêu

NHỚ MẸ

Con ở chân trời mẹ cố hương
Nghìn trùng mờ mịt mấy đại dương
Nghiệp duyên sinh kế đành xa cách
Nhớ mẹ lòng con những vấn vương

NGÀY LỄ CHA

Ngày của mẹ muôn huơng hoa khoe sắc
Tỏ lòng hiếu thay lời nói tạ thâm ân
Công sinh dưỡng lao nhọc tảo tần
Suốt một đời nuôi con khôn lớn
Ngày của cha dường như vắng lặng hơn
Vì trượng phu như đại thụ giữa rừng già
Giáo dưỡng con bằng tình thương cao cả
Ngày qua ngày cha hiển hiện trong ta
Có những nỗi khổ cha không hề thố lộ
Mà buồn lo trong ánh mắt đăm chiêu
Lớn lên rồi giờ thì con mới hiểu
Khổ nhọc thân tâm vì sinh kế ưu phiền
Thâm tâm con luôn thương nhớ cha hiền
Con bất lực nhìn thời gian tàn phá
Làm suy hao thân thể cha già
Thương cha lắm lòng vẫn luôn cầu nguyện
Mong cha vui an lạc giữa cõi vô thường
Ngày của cha đâu chỉ là hôm nay
Ngày nào cũng là ngày cha mẹ cả
Thì thầm tạ ơn cha mẹ
Dẫu viết ngàn trang cũng không thể nói hết lời
Nguyện ghi nhớ suốt đời

MẸ VỀ QUÊ

Mẹ về quê
Bốn bề lại vắng
Ánh nắng chiều chênh chếch ngoài thềm
Vườn lặng im
Phố nhỏ lim dim trong bóng xế
Bữa cơm chiều như thiếu vị nhạt lắm em ơi
Mẹ về quê
Tôi vẫn rong ruổi xứ người
Bao năm quen rồi mà sao nay bỗng như lạc lõng
Thấy trong lòng trống rỗng
Hoa trong vườn như hao hụt mấy phần hương
Đường chiều vắng người bách bộ
Cữa đóng im lìm không bóng dáng ra vô
Mẹ về quê
Tôi ngày hai buổi đi về lặng lẽ
Không có ai ôn tồn, thủ thỉ, nhắn nhe
Dù bao tuổi vẫn là con của mẹ
Tháng năm dài không thể làm suy suyển
Tình mẫu tử thiêng liêng
Mẹ giờ đã cao niên
Con xa ngoài vạn dặm
Bóng hình người mãi mãi khắc trong tâm

NẺO QUÊ XA

Có những chiều nhìn trời mây trắng quá
 Lòng bồi hồi nhớ đến nẻo quê xa
Ở nơi ấy mẹ già đang mong ngóng
Mà nơi đây ta  mãi sống phiêu bồng

VẪN VĨNH HẰNG

Tôi sống xa quê nhớ mẹ hiền
Ngày đêm tâm sự nỗi niềm riêng
Vu Lan ngày hội lên chùa lễ
Phật đà gia hộ mẹ bình yên
Điển cố ngày xưa đức Mục Liên
Khổ đau khi thấy mẹ ưu phiền
Khẩn cầu thần lực mười phương Phật
Mẹ thoát u đồ lên cõi tiên
Mẹ có thương con nhớ Phật đà
Bao điều phải quấy mặc người ta
Ngày đêm niệm Phật mình an lạc
Mai hậu sen vàng sẽ nở hoa
Hiếu hạnh vi tiên vẫn nhớ rằng
Cầu mong mẹ khoẻ phước thêm tăng
Hào quang chư Phật trùm ba cõi
Ơn mẹ lòng con vẫn vĩnh hằng

CÁC BÀ MẸ TRÊN ĐỜI ĐỀU VĨ ĐẠI

Các bà mẹ trên đời đều vĩ đại
Lòng thuơng con mãi mãi chẳng đơn sai
Dù tấm bé hay trưởng thành trai tráng
Vẫn nhọc tâm lo lắng quan hoài
Mang nặng đẻ đau chín chữ cù lao
Tình yêu thương dạt dào như biển cả
Dẫu vô tình bất tri như gỗ đá
Hay động vật muôn loài khác lạ
Cũng nao lòng khi nghĩ đến mẹ thương ta
Thế gian này dù có viết vạn lời ca
Cũng chẳng thể nào mô tả
Bao yêu thương, vất vả một đời Người
Hạnh phúc sao khi con thấy mẹ cười
Đó thật sự những phút giây kỳ diệu
Thương mẹ lắm ngày tháng thêm già yếu
Chẳng giảm suy tình mẹ thương con
Ca dao ví công cha to lớn tựa núi non
Và nghĩa mẹ như suối nguồn tuôn chảy
Vĩ đại, bao dung mà lắm lúc chẳng ai hay
Mẹ ơi mẹ, con có được hôm nay
Quả ngọt con từ đắng cay đời mẹ
Con thương mẹ cất một lời khe khẽ
Tự thâm sâu trong tận đáy lòng con

(Ất Lăng thành, 2018-2020)

(Photo by David Besh / Pexels)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *