Tự truyện của một người đang già đi

LÝ THU LINH. Tôi vẫn còn nợ người xưa ngàn lời xin lỗi. Nhưng anh đã hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời tôi. Cuộc đời nhiều khi cũng lạ. Có những khoảng thời gian, một người nào đó là tất cả cuộc sống của mình, nhưng rồi cũng có lúc người đó như không hề có mặt, không hề dính dáng đến ta. Người ta có thể xóa sạch ký ức cuộc sống như thể xóa một dấu chân trên cát được sao? Continue reading Tự truyện của một người đang già đi

Tản mạn về niềm tin dẫn đến con đường tìm hiểu Phật pháp/ Quảng Hồng

Bộ Mật Tông – dịch giả Thích Viên Đức. Nhờ đọc quyển sách này, nên tôi đã hiểu được từ xưa đến nay các chùa đã cho Phật tử tụng kinh trong đó đã có cả Hiển-Mật viên thông, nhưng vì chúng ta chưa hiểu nên còn thấy xa lạ với Mật Tông. Continue reading Tản mạn về niềm tin dẫn đến con đường tìm hiểu Phật pháp/ Quảng Hồng

Kim Quang Minh Tự: Ngôi chùa còn non trẻ trên vùng rừng rú núi đồi

TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. “Kim” là chữ thỉnh về từ nguồn cội tên chùa Sắc Tứ  Kim Sơn. “Quang” là chữ xin về từ pháp danh Trừng Quang của Sư Ông Nhất Hạnh. “Minh” là chữ lấy từ pháp danh Nguyên Minh của Hòa thượng trụ trì chùa Kim Sơn. Continue reading Kim Quang Minh Tự: Ngôi chùa còn non trẻ trên vùng rừng rú núi đồi

Một buổi sáng ở bãi biển hoàng hôn

HOÀNG MAI ĐẠT. Đọc thơ Nguyễn Tất Nhiên, tôi chiêm nghiệm nhận xét của vợ, là những thi sĩ sầu thế lại chính là những người đã có căn tu từ kiếp trước, họ đã thấy ra cuộc đời là vô thường, là khổ đau mà vì tập khí nên chúng sanh muôn đời lại cứ muốn lao vào để tìm kiếm những hạnh phúc phù phiếm. Continue reading Một buổi sáng ở bãi biển hoàng hôn

Viết về một người…/ Phạm Thị Ngọc Hiền

PHẠM THỊ NGỌC HIỀN. Là người đi học trước nhưng chưa ngộ bằng người đi sau, tôi nhớ Đức Nhuận vẫn thường nói, “Em luôn là người đến sau…” Đến sau mà giác ngộ vẫn hơn người đến trước, tôi thật lòng nghĩ như vậy. Do tôi chưa đủ duyên! Continue reading Viết về một người…/ Phạm Thị Ngọc Hiền

Dễ thương và đáng thương

PHAN BÊ CA. Có một điều kỳ diệu đã xảy ra. Ít nhứt là kỳ diệu trong chính tâm tôi, trong tâm tưởng tôi. Tôi đã thấy bình tâm trở lại và sau đó màn trình diễn karaoke cũng chấm dứt lúc 9g rưỡi tối. Một đêm yên ổn một giấc ngủ ngon đã quay trở lại với tôi thật nhẹ nhàng như chưa từng có xáo trộn gì xảy ra. Continue reading Dễ thương và đáng thương