Mời đọc Nguyệt San Chánh Pháp số 166, tháng 9, 2025
Đại bi là mẹ của Phật. Đại bi là mẹ của chúng sanh. Không có mẹ thì không có Phật. Không có mẹ thì không có chúng sanh. Continue reading Mời đọc Nguyệt San Chánh Pháp số 166, tháng 9, 2025
Đại bi là mẹ của Phật. Đại bi là mẹ của chúng sanh. Không có mẹ thì không có Phật. Không có mẹ thì không có chúng sanh. Continue reading Mời đọc Nguyệt San Chánh Pháp số 166, tháng 9, 2025
Giữa lúc chùa Stanton đang hành lễ Vu Lan, tôi đứng trước bức tường trưng bày ảnh người quá cố trong chánh điện. Mỗi tấm ảnh là một hương linh đã từng trôi qua cõi ta bà này. Tường kê mấy chục hàng ảnh, gồm cả ảnh các thân nhân của tôi. Thấy có anh thanh niên đang trầm tư nhìn một di ảnh, tôi tính đố anh ta câu cổ điển của ông Wes, “Cháu có biết bao nhiêu người chết trên bức tường trưng ảnh vong linh này không?” Continue reading Tất cả đều sẽ…/ Hoàng Mai Đạt
Trước khi gặp được Thầy, tôi chỉ biết mỗi năm đi lễ ở nhiều chùa, cúng vài đồng vào thùng công quả, mua thức ăn chay là tôi đã tưởng mình đã biết tu. Mãi đến nay mới biết là mình đã thiếu sót quá nhiều về sự tu hành. Đức Quan Âm đã giúp tôi tìm được ánh sáng Phật Pháp, gặp được vị Minh Sư dẫn dắt cách tu… Continue reading Duyên cùng Đức Quan Thế Âm và Phật Pháp/ Tịnh Dung
Ðó là sự thật mà lâu nay chúng ta ít có quan niệm rõ. Chúng ta cứ tưởng rằng đi đến chùa cầu cúng rồi Phật làm cho mình hết khổ. Ðó là cái hiểu lệch lạc của chúng ta. Tinh thần Phật tử đi chùa phải là tinh thần cầu học đạo để thấy phương pháp tu hành, để mình được giác ngộ. Mà giác ngộ chính là tự mình cứu khổ cho mình, chớ không phải ai cứu khổ cho mình được. Continue reading Tinh thần giác ngộ của đạo Phật qua ngày lễ Vu-Lan/ HT Thích Thanh Từ
Nghe kể, lúc còn con gái, ngoại đẹp nhất nhì trong lứa con gái làng lúc đó, mối tình đầu của ngoại là anh trai làng, văn hay, chữ tốt, đã đậu Tú Tài Pháp và đang chờ bổ nhiệm làm thầy giáo ở trên huyện. Chàng trai ấy, sau này nghe thầm thì là… Sư thầy, hiện đang chủ trì ngôi cổ tự! Continue reading Hương Sen Quê Ngoại/ Chính Vũ
Lúc ngồi trên chuyến xe từ lục tỉnh lên Sài Gòn, khi mọi người xuống xe ăn trưa, mẹ con tôi mua ổ mì giá 1 đồng bạc ngồi trên xe nhai, thấy cô bé khoảng 15 tuổi không ăn uống gì, mẹ hỏi, em kể chỉ có 5 đồng để thuê xe về cư xá Thanh Đa, mẹ rút tiền cho 5 đồng nhắc em xuống xe mua gì ăn cho đỡ đói. Mẹ quay sang nói với tôi “Con thấy không, chung quanh còn có người nghèo cực hơn mình nhiều lắm, mẹ hay hà tiện không dám tiêu phung phí là để san sẻ bớt cho người khác.” Continue reading Mẹ, vị Phật đầu tiên trong đời tôi/ Quảng Thúy
Sầu tím hoàng hôn lạnh buốt ngày / Mây chiều gió lộng cuốn xa bay / Đường quê núi lặng sương giăng lối / Bến vắng đồi hoang cỏ phủ đầy… Continue reading Bóng Hoàng Hôn/ Tuệ Uyển Nhi
Nhân dịp lễ Vu Lan 2025, xin gửi đến bạn đọc xa gần một vần thơ cũ. Thật vậy, thời gian luôn đổi mới, thế nhưng thời gian vẫn là thời gian. Những áng mây cũng vậy, trôi đi không bao giờ trở lại, thế nhưng đôi khi dường như cũng có những áng mây “sao trông giống như những áng mây một thuở nào”. Continue reading Những Áng Mây Trắng/ Hoang Phong
Đã rất nhiều năm qua mình không đi chùa, bởi chán ngán cái thời mạt pháp và sợ phải đối mặt với ma tăng! Vậy mà nhân duyên mùa Vu Lan 2025 mình được ghé đảnh lễ Thầy Minh Đạo, thăm và tặng quà các cháu bé mồ côi được mấy chùa nuôi dưỡng. Và thật ấm áp khi được đắp tấm Y Phấn Tảo mà Thầy Minh Tuệ tự tay khâu và từng đắp trên người. Continue reading Tôi Trở Lại Chùa Để Lạy Phật/ Bùi Thị Minh Hằng
Vừa chạy vừa lắng nghe băng giảng thì hơi bị nhức đầu, huyết áp tăng lên 158. Rồi chạy không nghe máy, đầu óc trống trơn, hết nhức đầu, huyết áp giảm xuống 128. Như vậy là giữ tâm trống rỗng khi đi bộ hoặc chạy là tốt nhất. Từ đó Thông Đạo chuyên tâm tập luyện, không còn nghĩ gì đến giao tiếp bạn bè, không còn nghĩ gì đến việc từ thiện hơn nửa đời người trước đây, tâm dần lặng yên nên thiền tập, niệm Phật cũng tiến bộ. Continue reading Đau Tim Là Cơ Hội Tu Tập/ Thông Đạo