Thân cây mọc nghiêng

*Đọc < 1 phút*

Con người trên cõi dương gian
Nào ai tránh khỏi cái màn tử vong
Khi đời này chấm dứt xong
Thảy đều ước muốn về trong đất lành
Nơi sạch sẽ, miền tịnh thanh
Khắp vùng cực lạc, an bình mãi thôi.
Có người hỏi đức Như Lai:
“Lòng con luôn mãi hướng nơi đất lành
Hướng về ‘tịnh thổ’ tâm thành
Mong sau khi chết vãng sanh chốn này
Nhưng con e ngại lắm thay
Gặp khi đột ngột lìa ngay cõi đời
Làm sao niệm Phật kịp thời
Tâm đâu kịp hướng về nơi mong chờ
Lìa dương gian quá bất ngờ
Chẳng còn biết sẽ vật vờ về đâu?”
Phật nghe xong, khẽ gật đầu:
“Các con chớ có lo âu làm gì
Để ta kể chuyện cho nghe
Chuyện cây thông nọ bên lề rừng xanh.
Cây sinh ra, lớn lên nhanh
Nhưng không mọc thẳng, thân hình lại nghiêng
Mọc nghiêng qua mãi một bên
Có khuynh hướng ngả về miền phía Đông,
Một ngày trời nổi cơn giông
Nếu mà sét đánh cây thông đổ nhào
Cây này sẽ đổ hướng nào?”
Mọi người đều nói đổ vào hướng Đông.
Mỉm cười Phật dạy ung dung:
“Con người cũng giống cây thông vô ngần
Chúng sinh khi sống thành tâm
Hướng về cửa Phật nguyện thầm thiết tha
Hướng về ‘tịnh thổ’ thăng hoa
Thì khi mãn nghiệp lìa xa cõi trần
Dù bất chợt cũng an tâm
Sẽ đi về hướng mình thầm ước mơ
Tây phương cực lạc đón chờ!”
*
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(thi hóa, phỏng theo tập truyện văn xuôi
Những Hạt Đậu Biết Nhảy
của Lâm Thanh Huyền, Phạm Huê  dịch)
Photo: Alfo Medeiros / Pexels

BÀI MỚI

  • Dư Âm Vang Vọng/ TT Nhuận Hùng
    Trong những lời phát biểu, quý Hòa Thượng có nhắc đến: Con đường hoằng pháp phía trước còn dài và lắm nhiều chướng duyên thử thách; bằng niềm tin bất hoại nơi Tam Bảo cũng như trách nhiệm và lý tưởng của người xuất gia, Chư Tăng trong Bốn Giáo Hội Thống Nhất, cũng như Chư Tăng Giáo Hội Hoa Kỳ nguyện một lòng phụng sự khả năng vốn có để cúng dường Chư Phật và đáp đền công đức hộ pháp của quý Phật Tử đã phát tâm.
  • Ai Chết/ Thích Trí Siêu
    Xưa nay người ta đều nghĩ chết là hết, tim ngừng đập, thân thể lạnh ngắt, để lâu sẽ thối rữa nên phải đem chôn hoặc thiêu, và sau đó người chết không còn hiện hữu nữa.  Thế nhưng những nhà “ngoại cảm” có khả năng thấy và tiếp xúc được với họ, như vậy thì họ vẫn còn “sống”, vẫn còn hiện hữu dưới một hình sắc vi tế mà mắt trần không thấy được.
  • Lá Vàng Khóc Lá Xanh Rơi: Nỗi Đau Xé Lòng Của Tình Mẫu Tử/ Trọng Nghĩa
    Travis là một chàng trai trẻ, một bông hoa mới chớm nở, chưa kịp mãn khai, đã vội tàn dưới cơn gió lạnh của định mệnh. Là đứa con trai duy nhất của Diễm Liên, người nữ ca sĩ với nét đẹp vừa sắc sảo, vừa dịu dàng, mà tiếng hát đầy nội lực từng làm rung động không biết bao nhiêu trái tim từ trên dưới ba thập niên qua tại hải ngoại, nay chỉ còn lại những tiếng nức nở xé lòng bên linh cữu con. Tôi đứng đó, nước mắt chực trào, hồn nặng trĩu và lòng buồn rười rượi, như thể chính tôi cũng đang chịu chung nỗi đau mất mát mà không gì bù đắp nổi!
  • Một chuyện giải vong có thật/ Renshin Bunce
    Chúng tôi đã suy đoán về nguyên nhân đưa đến hiện tượng vong linh nhập xác phàm, nhưng những gì chúng tôi phỏng đoán trong sự an toàn ở một văn phòng và những gì chính mắt tôi thấy khi bước vào nhà của bệnh nhân là hoàn toàn khác biệt. Tôi nghe tiếng bệnh nhân trước khi thấy cô ta. Cô đứng ở cuối hành lang, trong bếp, vừa hú vừa dựa người tới trước trên chiếc xe tập đi, đỉnh đầu dựa vào tường.
  • Mời đọc Nguyệt San Chánh Pháp số 167, tháng 10, 2025
    Bạn hiền hôm nao còn thư tín. Gợi một thời đồng học năm xưa. Hơn nửa thế kỷ không có cơ hội tương phùng. Hỏi thăm nhau, hãy còn mơ hồ nhân dạng. Chỉ nhớ tên nhau, những tiểu đồng tham học phương xa. Kinh luật hãy còn ê a tụng đọc thuộc lòng. Cơm hẩm nhà thiền không lấp nổi vị tương mặn. Áo vải vá hoài, gãy kim đứt chỉ. Tâm ban đầu chí thú đường Như Lai. Vài năm sau đã phải chia tay tan tác. …

Discover more from Tinh Tấn Magazine

Subscribe to get the latest posts sent to your email.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *