Cái không có
TÂM MINH. Phàm phu tục tử thường tình / Chấp vào khái niệm “không” thành vấn vương / Sa vào cảnh giới bất thường / Chỗ “vô sở hữu”, con đường mê si. Continue reading Cái không có
TÂM MINH. Phàm phu tục tử thường tình / Chấp vào khái niệm “không” thành vấn vương / Sa vào cảnh giới bất thường / Chỗ “vô sở hữu”, con đường mê si. Continue reading Cái không có
TÂM MINH. Mỗi khi muốn làm việc chi / Phải cần quan sát, nghĩ suy đủ điều / Xem thời cơ có thuận chiều / Mới mong đạt được mục tiêu của mình. Continue reading Bị đạp rụng răng
TÂM MINH. Truyện này thí dụ thân người / Nếu sinh ra được nghĩ thời khó sao / Được nghe Phật Pháp tối cao / Lại càng thấy khó gấp bao nhiều lần / Chúng ta may mắn bội phần / Được nghe Pháp, lại mang thân con người / Giữ thêm chút giới luật thôi / Với tâm nhỏ hẹp nghĩ thời là xong… Continue reading Cạo râu vua
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. Nẻo đường sư đi thanh tịnh / Thiêng liêng tỏa bóng bồ đề / Quen rồi nắng chang mưa lạnh / Nhẹ tênh sớm tối đi, về… Continue reading Lục ngôn Đạo – Đời: Thơ của Tâm Không Vĩnh Hữu
TÂM MINH. Chúng sinh mỗi loại đều luôn / Chính do nghiệp báo đúc khuôn ra mình / Chính nghiệp báo tạo chúng sinh. / Chư Phật thuyết pháp phân minh tỏ tường / Như “bát chánh đạo” tám đường / Không chấp “đoạn diệt” hay “thường trụ” đâu! Continue reading Tạo hình người
TÂM MINH. Truyện này thí dụ nhiều người / Thời giờ quý báu buông trôi lẹ làng / Chỉ ham công việc buộc ràng / Cho nên chẳng chịu siêng năng tu hành / Nơi thường tụ hội chúng sanh / Nơi mà Phật thuyết pháp lành cho nghe / Cứ lơ là chẳng chịu đi / Chỉ ham việc chẳng ích chi cho mình. Continue reading Xem làm bình
TÂM MINH. Mỗi khi thuyết pháp tại đâu / Phải nên vận dụng cho sao hợp thời / Tùy nghi thay đổi từng nơi / Môn thời bình đẳng, môn thời lại không / Du di sai biệt là thường / Không nên chấp nhặt mà vương lỗi lầm. Continue reading Chia của
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. Bên trời cao biển rộng / Mây trắng hiền hòa bay / Qua rồi cơn gió lộng / Người vẫn còn loay hoay. Continue reading Chùm ngũ ngôn nhắc đến ‘thị phi’
TÂM MINH. Chợt chàng trai trẻ loay hoay, lầm bầm / “Lái tàu phải thật bình tâm / Chèo nên nắm chặt, hướng cần đổi thay.” / Nhưng trên thực tế chàng này / Xét cho chính xác không hay biết gì / Không hề biết cách giải nguy / Khiến tàu bị sóng gió kia dập vùi. Continue reading Chết chìm
TÂM MINH. Bà con đồn đãi truyền lời / Rằng nhiều quỷ dữ trong nơi nhà này / Mọi người sợ hãi lắm thay / Dám đâu vào ngủ tại đây buổi nào. / Bấy giờ có kẻ tự hào / Rằng mình can đảm từ bao lâu rồi. Continue reading Quỷ trong nhà cũ