Thơ trên Đồi Trại Thủy mùa Phật Đản
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. Một mình / quỳ dưới kim thân / Trời đêm sáng lạ / Phật gần trong tim / Dưới kia phố sáng đêm chìm / Nam mô lạy Phật / Con xin trở về. Continue reading Thơ trên Đồi Trại Thủy mùa Phật Đản
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU. Một mình / quỳ dưới kim thân / Trời đêm sáng lạ / Phật gần trong tim / Dưới kia phố sáng đêm chìm / Nam mô lạy Phật / Con xin trở về. Continue reading Thơ trên Đồi Trại Thủy mùa Phật Đản
SƯ ÔNG LIỄU QUÁN. Chân trời mới đưa Ngài vào tĩnh tọa / Nguyện một lời và chỉ một lời / Không thấy đạo thân nầy tan cho đại thụ / Lời nguyền ấy đã khai nguồn chân lý / Bốn mươi chín ngày tra vấn kiếp nhân sinh / Ròng rã hoài không phút giây buông thả / Vùng đất tâm dần lộ trong tim / Ngày thứ bốn mươi chín lúc sao mai vừa mọc / Ý thức Ngài bừng vỡ kiếp nhân sinh /… Continue reading Mang tên giác ngộ/ HT Nguyên Đạt
JIMMY OSBORNE. Đừng bơm tôi lên với hóa chất / Và trưng bày tôi trước thiên hạ / Xin hãy chôn tôi dưới lòng đất / Và gieo một hạt giống trên mả. Continue reading Khi tôi qua đời
TÂM MINH. Mỉm cười tu sĩ nói rằng: / “Tụng kinh lợi ích sẽ mang tốt lành / Lợi cho bác gái đã đành / Còn cho tất cả chúng sinh hữu tình!” / Bác nông dân chợt lặng thinh / Rồi lo ngại hỏi: “Tụng kinh phước nhiều / Vợ tôi hưởng được bao nhiêu.” Continue reading Tụng kinh
TÂM MINH. “Thông thường một kẻ mở lời / Chúc mừng người khác tôi thời lắng nghe / Nào mừng hạnh phúc tràn trề / Nào mừng cuộc sống muôn bề thành công / Bề ngoài nghe vậy thỏa lòng / Tôi nghe thêm được bề trong lặng thầm.” Continue reading Giọng nói của hạnh phúc
ĐÀO VĂN BÌNH. Thú vui không phải là hạnh phúc / Mà nhiều khi nó là nguồn gốc của khổ đau / Niềm vui lớn nhất của nhân loại ngày hôm nay / Chẳng phải thánh nhân xuất thế / Chẳng phải một nền hòa bình / cho nhân loại / Mà là bóng đá! Continue reading Thú vui không phải là hạnh phúc
ĐÀO VĂN BÌNH. Hò ơi! / Ai qua Đền Vạn Kiếp? / Ai xuôi nước Nhị Hà? / Ai về qua Sông Cửu? / Gánh lúa vàng nặng trĩu trên vai / Hò lơ điệu hát buông dài / Nhớ thương đất nước chẳng phai trong lòng. Continue reading Trên quê hương tôi
TÂM KHÔNG. Sen búp từng cánh hé / Cài áo một bông hồng / Một bè lau vừa thả / Đi như một dòng sông. Continue reading Từng bước trên nẻo về
TÂM MINH. “Dù con thuyết giảng cho người / Muôn câu uyên bác, muôn lời cao xa / Để rồi thiên hạ ngợi ca / Vinh quang, danh dự ngẫm ra đáng gì.” Continue reading Lời mẹ khuyên
TÂM MINH. Ngày xưa có một ông thầy / Tu hành ngồi mãi cả ngày thật chăm / Lạ thay thầy chẳng thích nằm / Trụ trì chùa lớn, tiếng tăm vang rền. Continue reading Tu ngồi, tu nằm