Thơ Tâm Không VĨNH HỮU
Đường gập ghềnh sỏi đá
Lên đồi vắng đìu hiu
Năm mươi năm chuyển hoá
Đón rằm đã phẳng phiu
Ô hay, Đồi Trại Thuỷ…
Góc phế tích điêu tàn
Bóng nâu sồng lầm lũi
Pháp đăng vẫn sáng vàng
Bánh lăn vòng hoan hỷ
Qua nẻo lối bình yên
Xuống lên theo dòng chảy
Tùy thuận trôi theo duyên
Cờ vui phơi nắng chói
Hoa lá rộn tiếng cười
Trăng soi con đường mới
An khương với đất trời
Vườn thiền xanh một cõi
Nương tựa bóng kim thân
Như chưa hề già cỗi
Nhịp vần rộn trang văn
Thời kinh vang tịnh thất
Giữ hồn qua nắng mưa
Giữa thế thời được, mất
Nghe rền tiếng chuông xưa…
●
















Discover more from Tinh Tấn Magazine
Subscribe to get the latest posts sent to your email.