Thơ trên Đồi Trại Thủy mùa Phật Đản

*Đọc 3 phút*

TÂM KHÔNG VĨNH HỮU

Đồi hoa khai

Mây bay qua thế kỷ
Nắng dội nửa trăm năm
Đồi cao theo dòng chảy
Đón duyên nghiệp thăng trầm

Uy nghiêm xưa học viện
Hồn phách thấm vách rêu
Bóng thượng nhân ẩn hiện
Thơ giăng trải sớm chiều

Vô thường soi dâu bể
Chào thế sự hợp tan
Chuông rè nơi quạnh quẽ
Tiễn bước chân đạo tràng

Đồi cao chìm im ắng
Tiếng vạc vẳng đêm dài
Nền long ôm mưa nắng
Mái đổ gió rung hoài

Bao y vàng xuống núi
Còn bóng lẻ chơ vơ
Lặng thầm tâm bất thoái
Dệt trang chữ vần thơ

Dép mòn khua sỏi đá
Cỏ gai giỡn chân già
Giữ hồn thiêng hương hoả
Nâu sồng hát thiền ca

Rồi sớm mai thức giấc
Hoa tươi thắm góc đồi
Đạo kỳ tung ngũ sắc
Cây lá rộn niềm vui

Đồi hoa khai kiến Phật
Rạng rỡ Lâm-tỳ-ni
Kim Cang rền tịnh thất
An bình đất Từ Bi.

Lên đồi tìm Phật thăm Thầy

Thong dong qua bóng tối dầy
Bước chân theo luồng lấp lánh
Ta đi tìm Phật thăm Thầy
Niệm thầm chơn ngôn quán đảnh

Vườn thiêng sen hồng giản dị
Đèn hoa chớp tắt chuyển màu
Thiên nhơn cung nữ bái lạy
Ta ngồi tưởng niệm ân sâu

Cuộc trần bao năm mệt lử
Long đong cầu pháp quang minh
Đêm dài lần theo tinh tú
Trăng tròn tỏ lối lung linh

Bước êm qua vườn vắng lặng
Sủa vang chú chó giữ chùa
Thiền hành đi qua từng chặng
Đâu còn biết đến hơn thua

Hoa đèn trong đêm nhấp nháy
Thời kinh tịnh thất vang truyền
Đã đi đến rồi đã thấy
Xuống đồi cất nỗi niềm riêng…

Kim Thân Phật Tổ đêm về

Một mình
ta chỉ một mình
Thân tâm thanh lọc
Bóng hình thanh tao
Ngẩng đầu
đảnh lễ trên cao
Đất trời nhập một
Xin chào nhân gian
Kim thân
tượng trắng
ánh vàng
Độc lư trầm mặc hiên ngang đêm ngày
Một mình
ta đã quỳ đây
Chắp tay sen búp
Tràn đầy an vui
Đã quen cay đắng ngọt bùi
Sá chi khen ngợi chê cười phù vân?
Một mình
quỳ dưới kim thân
Trời đêm sáng lạ
Phật gần trong tim
Dưới kia phố sáng đêm chìm
Nam mô lạy Phật
Con xin trở về.








Discover more from Tinh Tấn Magazine

Subscribe to get the latest posts sent to your email.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *