Lục ngôn Đạo – Đời: Thơ của Tâm Không Vĩnh Hữu

*Đọc 2 phút*

Nẻo Đường

Nẻo đường sư đi thanh tịnh
Thiêng liêng tỏa bóng bồ đề
Quen rồi nắng chang mưa lạnh
Nhẹ tênh sớm tối đi, về…

Nẻo đường người đi khúc khuỷu
Mang mang phiền não gập ghềnh
Chuyện đời không cho chân nghỉ
Vui buồn thao thức dài đêm

Nẻo đường em đi trúc trắc
Chướng duyên lên dốc xuống đèo
Trắng đen thay màu hoại sắc
Pháp lành đẩy bước đi theo…

Nẻo đường tôi đi rất lạ
Hoa thơm, cỏ dại tương phùng
Ghét thương khóc cười chung chạ
Qua cầu từng bước khoan dung.

(Tâm Không Vĩnh Hữu)

Đêm Tàn

Mặt hồ lăn tăn gợn sóng
Gió reo hí hửng sáu thời
Nước hòa tan trong lạnh nóng
Sen mùa xoè cánh thảnh thơi

Đêm trăng ánh vàng soi cỏ
Sinh linh rộn rịp đón rằm
Đáy hồ đọng bao buông bỏ
Mái chèo ai quẩy vô tâm

Nụ xanh nẩy đường thiên lý
Nắng mưa trôi cát nhân tình
Âm thầm đa đề biết thấy
Nhổm thân ngã bóng soi cành

Xong rồi hợp tan tuồng tích
Đầm hồ nghinh đón bình minh
Mới tinh xoá nhoà tầm mịch
Bách tùng vô trụ lặng thinh.

(Tâm Không Vĩnh Hữu)
(Tâm Không Vĩnh Hữu)

Discover more from Tinh Tấn Magazine

Subscribe to get the latest posts sent to your email.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *