KHÔNG GIAN
Ta lại về nơi đó
Sau tháng ngày lăng xăng
Nắng mưa im cùng gió
Ngón gầy vẽ thơ văn
Chỗ ngồi yên êm mát
Ghế thay chiếc bồ đoàn
Viển vông ngâm câu hát
Tri vọng từng niệm tan
Ngoài thềm xanh mầm lá
Cổng hé mở thiện duyên
Còn muôn trùng chuyển hoá
Khát khao đón ngọn đèn
Ly cà phê đã cạn
Tách trà nguội thị phi
Thơ trôi không gian mạng
Tâm vừa dừng chuyển di.
THƠ TRƯA
Thơ không về buổi sáng
Lặng lẽ theo mây trời
Xa dòng đời chuếnh choáng
Cứ ngỡ biền biệt trôi…
Trưa thảnh thơi êm ả
Giấc bình an chập chờn
Mây vờn mang đến trả
Nhịp vần ướp ngữ ngôn
Cây đàn thùng lụi hụi
Ngân tiếng dây vụng về
Thị phi rơi theo bụi
Nhạc thiền giọt nhẹ tênh
Ghế cao ngồi dễ té
Ngồi bệt ngắm bướm hoa
Duyên nào đang nở hé
Thẹn thùng chỗ vào ra…
Trưa qua rồi hết ngủ
Cũng vừa cạn ý thơ
Thì thôi cứ biết đủ
Đón chiều nay khù khờ.
PHÁC HOẠ
Bên trời cao biển rộng
Mây trắng hiền hòa bay
Qua rồi cơn gió lộng
Người vẫn còn loay hoay
Nghe rì rầm tiếng sóng
Có chiếc lá bàng rơi
Héo khô rồi nhựa sống
Nằm dưới nắng chơi vơi
Trẻ thấy gì cũng lạ
Già thấy gì cũng thương
Sắc màu tranh phác hoạ
Chớ nói chi vô thường
Phác họa một ngày sống
Đứng bên lề thị phi
Mỉm cười khi nghe ngóng
Tâm bút dừng rồng bay
Đứng trên bờ phác hoạ
Viễn cảnh miền cố hương
Sao quen mà vẫn lạ
Nước mắt rơi xuống đường
Phác họa một nấm đất
Bia đá gói bụi tro
Giữa tử sinh còn mất
Lửa bùng một đóa hoa…
Tâm Không Vĩnh Hữu
Discover more from Tinh Tấn Magazine
Subscribe to get the latest posts sent to your email.