thơ TRẦN HOÀNG VY
những đóa hồng nhung hồn nhiên khoe sắc thắm
dịu dàng hồng bạch ướt sương
tôi đứng bên đường
ngẩn ngơ nhìn dòng người mùa Vu lan về hội…
cô gái trẻ chọn cho mình đóa hoa hồng đỏ
cài lên ngực áo thanh tân
chú bé đánh giày, chọn đóa hoa hồng bạch
bước đi dáng nhỏ ngại ngần!
đã rất lâu rồi… tôi không muốn chọn hoa
cha mẹ đôi bên đã không còn nữa
cài màu trắng… xót xa
màu hồng đã có cháu, con tôi chọn lựa?
hôm nay đứng trước những đóa hoa hồng
tôi nhìn trời xanh, mây trắng
những dòng người thầm lặng
có ai… chẳng thật lòng nghĩ về cha mẹ không?
mỗi người một chọn lựa
ngày xưa bên bậc cửa
mẹ già mỏi mắt chờ con
giờ mẹ không còn nữa,
mới nhận ra mình đóa- hoa- chờ- mong
giá mà được chọn
tôi trở về quỳ bên gối mẹ tôi
tôi trở về cõng cha đi tắm
và tặng người đóa hồng xanh- tinh- khôi!…
Vu Lan mùa viễn xứ 2017
Katy, Texas
Thơ viết về cha
Dù có gọi thế nào: là cậu, là thầy, là cha, là bố…
Vẫn là… cây cột cái của gia đình
“Con không cha như nhà không nóc”
Thuở con chào đời, cha là ánh bình minh!
Bài thơ viết về cha vẫn khàn khàn lời ru giọng thổ
Không có giòng sữa ngọt ngào. Ve vuốt ngón tay chai
Những muỗng bột, muỗng cơm, vụng về, rớt đổ…
Ấm áp mắt nhìn, cha bảo bọc con trai.
Quen hơi tiếng cha, nhiều đêm con mất ngủ,
Vùi đầu trong manh áo cũ – Cha ơi!
Cha lăn lộn trong giòng đời cuộn xiết
Nhún mình, chịu thiệt kẻ dở hơi?
( Bởi cha còn mẹ, còn con thơ, vợ dại…
Chút yên ổn gia đình. Đời có luật chơi!?)
Chợt nhớ thương cha, yên cương ngựa gỗ
Con nhong nhong, con lớn dậy làm người
Những bận ốm đau. Đèn khuya mắt đỏ
Sợi tóc cha từ đó bạc màu.
(Con nghe tiếng cha nhiều đêm ho xé phổi
Cha gánh cả nhà. Manh áo, miếng cơm…)
Cha gánh những yếu đuối của mẹ, những bồng bột của con
Con mười mấy năm trường học. Có lúc chưa…khôn
Vầng trán cha thêm những nếp nhăn, đôi mắt mờ mây ngày xế
Một đời ly hương. Níu quê trìu trĩu hồn
(Mai có về thương từng nắm đất?
Hóa cỏ xanh xưa ngồi hát bên cồn…)
Bài thơ viết về cha, có tiếng ngọn roi mây khẻ nhịp,
Khi con thích “ăn trắng mặc trơn”
“Còn cha gót đỏ như son”
Con chẳng muốn đổ mồ hôi lao động!
Vì chẳng bao giờ con đếm được giọt mồ hôi của cha
Rớt trên đường đời rát bỏng.
Và rồi một ngày con làm… cha!
Bài thơ viết về cha có cụm mây xa
Có khói nhang thơm cong vòng dấu hỏi
Con khóc gọi cha, buồn khắp cả nhà?
Cha là…
Cha là hạt muối đại dương
Ướp cho con những tình thương mặn mà
Cha là gió mát đồng xa
Tuổi thơ con với cỏ và hoa lau
Những chiều tan học chăn trâu
Vi vu tiếng sáo trên bầu trời xanh
Cha là giọt mưa mái tranh
Là lu nước mát ngọt lành hạ trưa
Cha là cổ tích ngày xưa
Anh em, bó đũa… cha vừa dạy con
Cha là sông núi, nước non
Đắp vun con để vuông tròn ngày nay!
Chùm thơ KHÔNG ĐỀ
1.
Trời xanh, mây trắng trên đầu chóp
Cái nắng quê người sao hanh hao
Ta đến rồi đi. Đời vốn vậy
Mây lưng trời một giấc chiêm bao?
2.
Ta gửi vào trưa xanh nỗi nhớ
Giữa đường một thoáng nắng chong chao
Mấy năm thầm đếm mùa phiêu bạt
Nhớ bóng mây xưa dạt chỗ nào…
3.
Liễu đã trăm năm buồn… như liễu
Mỗi mùa trái mộng, mộng còn xanh?
Tóc ai từ độ xanh hơn liễu
Buông xuống hai vai liễu rũ mành!…
4.
Một ngày xa phố viếng rừng
Mà nghe tiếng nước gọi từng tiếng non
Mà nghe “nước chảy đá mòn”
Ta quên ta giữa đời còn bể dâu…
5.
Suối thầm thì, suối ngân reo
Hình như tiếng suối qua đèo quanh co
Gió về gửi chút thơm tho
Ta nghe vô nhiễm hẹn hò vô ưu!…
Discover more from Tinh Tấn Magazine
Subscribe to get the latest posts sent to your email.