Thơ THÍCH TUỆ GIÁC
Ta hãy sống cho những ngày đáng sống,
Không giận mừng, không oán ghét buồn thương,
Để cho lòng chan rải khăp mười phương,
Như gió lộng mây ngàn trôi vạn hướng.
Đời tăng lữ từ khi chân dấn bước,
Bỏ sau lưng bao thế trược phiền hà,
Bước vân du trong khắp cõi Ta Bà,
Chúng sanh bạn, vũ trụ nhà ta đó.
Đời giải thoát sạch không bao cái có,
Sống tiêu dao tự tại chẳng buồn lo,
Lòng thanh lương đâu quản đói cùng no,
Tâm lặng lẽ bao ưu phiền dứt hết.
Bạn sẽ sống muôn đời khi biết chết,
Mảnh thân nầy huyễn mộng bụi trần ai,
Dù tan xương thịt nát mảnh hình hài,
Miệng vẫn mỉm nụ cười vui giải thoát.
Và bạn hỡi cành cao chim vẫn hót,
Hoa vẫn cười trong nắng ấm xuân mai,
Chồi vẫn xanh qua nhựa sống tràn trề,
Ta vẫn sống trong muôn loài vạn vật.
Ta vẫn sống với mùa xuân bất tận.
(Bài thơ này được chia sẻ trên trang Facebook của Thầy Sakya Tánh Tuệ Như Nhiên)
ĐỌC THÊM:
Discover more from Tinh Tấn Magazine
Subscribe to get the latest posts sent to your email.