Gót chân Achilles

*Đọc 7 phút*

‘Nghiệp sát sẽ báo oán, vi khuẩn, virus từ động vật hoang dã sẽ lây lan qua người. Ôn thần ngày nay nhiều quá.’

Bài TIỂU LỤC THẦN PHONG

Thế là thiên hạ hoảng loạn thật sự, ban đầu chỉ là Wuhan và vài nơi ở Trung Hoa, giờ lan tràn ra cả trăm quốc gia, khắp cả năm châu, nhiều ổ dịch mới như: Daegu (Nam Hàn), Lombardy (Italy), King County (Washington, USA)… Coronavirus hay còn gọi là Covid-19 là con vi khuẩn nhỏ bé không thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng đã quật ngã con người, làm cho con người hoảng sợ. Con người xưa nay vẫn tự phụ là thông minh, mạnh mẽ, làm chủ thế gian này. Con người xưa nay tự cho mình có sức mạnh, có thể khống chế thiên nhiên.

Tiếc rằng chỉ vài con virus vô cùng nhỏ là đủ cho con người tiêu tùng, lịch sử cũng từng có những trận dịch làm vơi đi nửa loài người. Có những trận thiên tai xảy ra trong chốc lát đủ phá hủy hết những công trình mà loài người tốn hàng chục hoặc hàng trăm năm mới dựng nên, cuồng phong, sóng thần, hỏa hoạn tính bằng giờ, động đất tính bằng giây. Bảy kỳ quan cổ đại của nhân loại xa xưa cũng đã thành cát bụi, thành phố Atlantic cũng đã chìm dưới đáy đại dương, thành Pompeii vùi trong lòng đất… Xem ra sức mạnh, trí khôn, năng lực con người chẳng ăn thua gì cả.

 Con người mạnh thế, đông đúc và ngạo mạn thế nhưng chỉ một cơn dịch bệnh là lộ ra cái yếu, cái mong manh, tính vô thường chẳng khác nào chàng lực sĩ Achilles có sức mạnh phi thường, tưởng chừng như vô địch nhưng chỉ cần chọt đúng vào gót chân thì anh ta sẽ bại xụi ngay. Ngày xưa người ta tưởng tượng ra ôn thần giận dữ gieo rắc dịch bệnh để trừng phạt con người. Ngày nay những ôn thần ấy là có thật, những ôn thần ấy không ở trên mây mà có mặt trong đời thường hàng ngày. Ai cũng có thể thấy, cũng có thể biết mặt.

Những ôn thần ấy khoác áo nhà khoa học ngày đêm nghiên cứu chế tạo vũ khí sinh học, vũ khí vi trùng, vũ khí hóa học và bao nhiêu thứ vũ khí khác giết người hàng loạt… Những ôn thần ấy khoác áo tướng lãnh quân sự, chính khách, chính trị gia… chỉ một lời nói, một lệnh hạ xuống, một cái phẩy tay có thể giết chết hàng vạn người, xóa sổ cả một thành phố trong chớp mắt. Những ôn thần ấy khoác áo phi công, lái máy bay, từ hư không gieo rắc cái chết xuống mặt đất. Những ôn thần ấy khoác áo lái súng, thương gia vũ khí… gieo rắc chết chóc, tàn phá khắp nơi trên trái đất này. Những ôn thần là những trùm ma túy, xì ke… Mang cái chết chậm đến từng người, từng nhà. Những ôn thần ấy là những thực khách ngu muội, tham lam ăn uống vô độ, ăn không chừa con vật nào trên thế gian này, ăn tươi sống, ăn tàn bạo dã man từ óc khỉ, máu rắn, soup dơi, cá sống, côn trùng, thú trên rừng, chim trên trời, cá dưới nước… Nghiệp sát sẽ báo oán, vi khuẩn, virus từ động vật hoang dã sẽ lây lan qua người. Ôn thần ngày nay nhiều quá, nhiều vô số, những ôn thần với muôn hình vạn trạng, mang nhiều khuôn mặt và danh vị khác nhau.

 Thế giới này mong manh lắm, vô thường lắm! Con virus nhỏ tí ti có thể làm sụp đổ cả một nền văn minh, có thể hủy diệt một phần nhân loại như chơi! Quốc độ này thật sự mong manh và vô thường!

 Con coronavirus ( Covid-19) từ đâu ra? Người thì bảo từ chợ hải sản Wuhan, kẻ thì bảo từ món soup dơi, từ động vật hoang dã… nhưng cũng có nhiều tin tức bảo rằng nó thoát ra từ phòng thí nghiệm, nó là đòn độc để hạ bệ nhau của những thế lực chính trị ở Trung Nam Hải. Dù thế nào đi nữa cũng đều có lý cả! Thật sự ôn dịch vẫn thường xảy ra từ xưa đến nay và sẽ còn tiếp tục xảy ra nữa. Ôn dịch xảy ra với nhiều nguyên nhân và lý do khác nhau nhưng đều có chung cái gốc là nghiệp sát chín muồi và là cộng nghiệp của loài người. Dịch hạch, dịch chuột, dịch tả, dịch cúm (gà, heo, bò), dịch sars, dịch coronavirus…

 Ôn dịch là một trong tam tai kiếp nạn của loài người, của quốc độ này: Thủy hỏa binh đao, ôn dịch, nạn đói. Một khi quả đã chín muồi thì nó ắt xảy ra, không có ai cũng chẳng có một thế lực nào có thể ngăn chặn hay hóa giải được! Tam tai kiếp nạn vốn có liên hệ chặt chẽ với nhau, cái này xảy ra thì dẫn đến cái kia. Theo cái nhìn nhà Phật là nghiệp sát gây nên, khi nghiệp sát chín muồi thì tự nhiên sẽ xuất hiện những tay bạo chúa, tàn sát vài vạn, vài triệu, vài chục triệu mạng người như con sâu cái kiến. Xưa nay thủy hỏa binh đao có bao giờ nguôi, không đánh lớn thì đánh nhỏ, không nơi này thì nơi khác, không lúc này thì lúc khác, đánh nhau với muôn vàn lý do nhưng không ngoài việc tranh đoạt, cướp bóc vì tài, sắc, danh, thực. Thế giới chưa bao giờ yên, không có ai đếm xuể bao nhiêu cuộc chiến đã và đang xảy ra trong thế giới loài người

 Khi nghiệp sát chín muồi thì chiến tranh xảy ra, ôn dịch hoành hành và thường thì nạn đói kém cũng sẽ đến. Thế giới hiện đại hôm nay với khoa học kỹ thuật tân tiến, y học phát triển cao có thể khắc phục phần nào dịch bệnh, đói kém nhưng mặc khác khoa học kỹ thuật tân tiến laị làm cho chiến tranh tàn khốc hơn, chết chóc nhiều hơn, tàn phá kinh khủng hơn. Bom A, bom H, vũ khí laser, vũ khí siêu âm, siêu thanh, vũ khí hoá học, vũ khí vi trùng… đủ sức hủy diệt thế gian này. Người ta tính rằng, nếu lượng vũ khí hạt nhân trên trái đất đồng loạt nổ thì dư sức hủy diệt quả địa cầu này.

 Thế giới hôm nay với trình độ khoa học kỹ thuật tân tiến, kỹ thuật điện toán quá tinh vi, mọi người kết nối với nhau, các quốc gia liên kết nhau thành một mạng lưới, tất cả ràng buộc và tác động qua laị lẫn nhau về mọi mặt từ chính trị, quân sự, kinh tế… Toàn cầu hoá có những mặt tốt của nó nhưng hậu quả cũng vô cùng kinh khủng, thậm chí cái lợi chẳng bù được cái hại. Lịch sử loài người chưa bao giờ mà thiên nhiên bị tàn phá, hủy hoại nặng nề như hôm nay. Núi rừng cạo sạch, đất đai hoang hóa, tài nguyên cạn kiệt, sông hồ, biển cả ô nhiễm nghiêm trọng, khí hậu biến đổi, băng tan, biển dâng, nhiệt độ tăng, muôn loài bị tàn sát và nguy cơ tuyệt chủng… Mẹ thiên nhiên bị tổn haị nặng nề vì sự tham lam, ích kỷ và ngu muội của con người.

 Toàn cầu hóa đem laị lợi nhuận lớn kinh khủng cho nước Tàu và các tập đoàn, công ty của phương Tây. Cái câu “Mua tận gốc bán tận ngọn” chưa bao giờ chính xác như hôm nay. Các công ty Âu-Mỹ tận dụng nguyên liệu, tài nguyên, nhân công rẻ từ các nước nghèo để sản xuất và mang hàng về bán ở chính quốc. Mức độ lời quá to lớn, tiền bạc chảy vào túi ông chủ và lãnh đạo tập đoàn như thác lũ, tài sản họ tăng lên từng giờ. Điều đó cũng đồng nghĩa với môi trường thiên nhiên các nước nghèo bị tàn phá tệ haị trong từng phút, từng giờ.

 Toàn cầu hóa làm tăng cái khoảng cách giàu nghèo giữa con người lên đến mức không tưởng nổi. Loài người từ khi hình thành và phát triển đến giờ, chưa khi nào mà sự chênh lệch tàn nhẫn đến như thế!

 Toàn cầu hoá đã cho con rồng đỏ một cơ hội vàng. Nó trở nên cường bạo, hung hãn và tham lam hơn bao giờ hết. Nó đã lợi dụng cơ hội để tích lũy tiền của, ăn cắp công nghệ, cướp biển, chiếm đảo, cắm móng vuốt vào các nước nghèo, thò tay vào tận sân sau là Mỹ La Tinh, áp đặt ảnh hưởng lên châu Phi, dòm ngó Bắc Cực… Con rồng đỏ đang đe dọa an ninh, hòa bình của thế giới này. Nó lăm le giành lấy ngôi vị số một của đại bàng. Toàn cầu hóa cho nó sức mạnh vô địch, vì vậy mà nó ngạo mạn, hung hăng, hống hách và thẳng tay tàn độc.

 Toàn cầu hóa đã buộc các nước lệ thuộc nó, nhờ cơn dịch coronavirus mà thấy rõ hơn, hàng loạt nhà máy, hãng xưởng phải đóng cửa hoặc đóng một phần vì phụ tùng từ Tàu không thể xuất đi được. Nó dùng cái thuyết “Nhất đới nhất lộ” để tóm cả thế giới này, buộc hàng loạt các quốc gia khác vào tròng của nó. Nó vẫn mơ nó là cái rốn của vũ trụ, giống như tổ tiên ngày xưa của nó từng mơ.

 Một trận ôn dịch xảy ra, có thể từ thiên nhiên, có thể từ phòng thí nghiệm vũ khí sinh học làm tiết lậu… nhưng nó đã thấm đòn, nó đã biết sợ! Thật sự chẳng có sức mạnh nào có thể chống laị được vô thường, chẳng có thế lực nào thoát khỏi luật nhân quả. Cái lẽ thành- trụ-hoại-không vẫn hiển hiện trong từng phút giây, từng tướng của thế gian này. Vô thường và tự nhiên không thuận theo ý muốn chủ quan của bất cứ cá nhân hay tập thể nào. Luật nhân quả chẳng chịu sự chi phối của bất cứ thế lực nào, dù là con người hay thánh thần. Một khi nghiệp sát chín muồi thì con người phải trả giá cho những gì mình gây ra. Chỉ tội cho những nạn nhân vô tội nhưng vì cộng nghiệp mà phải chịu chung hậu quả.

 Con người trong thế giới hiện đại hôm nay càng ngày càng tham lam vô độ, sân hận lẫy lừng, si mê cực độ nên chiến tranh và ôn dịch cũng sẽ theo đó mà phát sanh, mức độ cũng sẽ càng tệ haị hơn. Không có bất cứ thế lực phi phàm nào có thể cứu nổi, không có cầu nguyện nào giúp được. Con người phải thức tỉnh và tự cứu lấy mình mà thôi!

Ất Lăng thành, 3/2020

(Photo: I am Buddhist/ Facebook)

Discover more from Tinh Tấn Magazine

Subscribe to get the latest posts sent to your email.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *