Photo: Một lớp học tại Ni Viện Dolma Ling (Tibet Nuns Project)
Tibet Nuns Project (TNP, Dự Án Chư Ni Tây Tạng) là một tổ chức từ thiện đăng ký tại Hoa Kỳ, có trụ sở ở Seattle và Quận Kangra, tỉnh bang Himachal Pradesh, Ấn Độ. Tổ chức này đang quyên góp để cung cấp cho các nữ tu ở Ni Viện Dolma Ling và Viện Biện Chứng ở miền bắc Ấn Độ (Dolma Ling Nunnery and Institute) các dụng cụ cho các lớp học, phòng truyền thông của các ni cô và văn phòng Dự Án Chư NI Tây Tạng tại Dolma Ling.
TNP cho biết Ni Viện cần có hai máy chiếu cho lớp học tại Dolma Ling. Máy sẽ được các giáo viên dùng chung, vì máy phóng ảnh duy nhất hiện có của họ không còn hoạt động bình thường nữa. Tổng số tiền cần là khoảng $8,500.
Ni Viện Dolma Ling và Viện Biện Chứng nằm trong Thung lũng Kangra gần Dharamsala, được Đức Đạt Lai Lạt Ma khánh thành vào năm 2005. Đây là học viện giảng dạy Phật Giáo bậc cao cấp đầu tiên dành cho các nữ tu Tây Tạng từ mọi truyền thống, và được TNP tài trợ toàn phần.
Nơi đây đang có khoảng 250 ni cô tham gia vào việc học tập, thực hành và công tác, cũng như tổ chức các dự án tự lập – chẳng hạn như làm đậu hũ và sản xuất đồ thủ công.
BÀI MỚI
- Phân tích của BBC về pháp môn Tịnh ĐộKhông có cách đặc biệt nào để niệm Phật. Một người có thể niệm thầm hoặc niệm lớn, niệm một mình hoặc theo nhóm, và có hoặc không có nhạc đệm. Điều quan trọng là niệm danh hiệu một cách nhất tâm, trong khi thành tâm mong muốn được tái sanh về Cõi Tịnh Độ.
- Chết trong an bình: Thương yêu là hiểu biếtVISUDDHACARA THERO. Để chết êm ả chúng ta phải sống tốt đẹp và rằng khi chúng ta sống tốt đẹp, chúng ta có thể chết êm ả. Chúng ta có thể ra đi an lạc, mãn nguyện rằng chúng đã làm tất cả những gì chúng ta có thể làm.
- Mưa Xuân lấp lánhNHUẬN HÙNG. Năm con rắn hai đầu là biểu tượng cho sự chung sống của hy vọng và thử thách, nhắc nhở chúng ta rằng dù gặp phải khó khăn nào trong cuộc sống, chỉ cần trong tim có ánh sáng thì bóng tối đều có thể bị xua tan.
- Một người nghèo lạTÂM MINH. Nhà vua đố kỵ, gian manh / Sai đao phủ đến rừng xanh giết chàng / Chàng điềm nhiên khẽ nói rằng / “Tôi đâu có tiếc tấm thân giả này / Hủy giùm tôi, tốt lắm thay / Chỉ thương mẹ yếu rồi ai phụng thờ!” / Ngạc nhiên đao phủ sững sờ / Hỏi người bình thản bên bờ tử sinh / “Ông không giận vua thật tình?” / Ôn tồn chàng đáp: “Vua mình đáng thương.
- Viết về một người…PHẠM THỊ NGỌC HIỀN. Là người đi học trước nhưng chưa ngộ bằng người đi sau, tôi nhớ Đức Nhuận vẫn thường nói, “Em luôn là người đến sau…” Đến sau mà giác ngộ vẫn hơn người đến trước, tôi thật lòng nghĩ như vậy. Do tôi chưa đủ duyên!
Discover more from Tinh Tấn Magazine
Subscribe to get the latest posts sent to your email.